Chương 94: Vĩ thanh 3

Cảnh báo: 18 +

Thiếu Đường cởi sạch quần áo, đứng ở giữa phòng, bụng và lồng ngực toát ra hương vị hoóc

-môn nam tính, khiến Mạnh Tiểu Bắc có thể ngửi ra được hơi thở cùng mùi vị đặc trưng riêng thuộc về Thiếu Đường, bầu không khí trong phòng hoàn toàn khác biệt.

Ánh mắt Thiếu Đường lóe lên sự phức tạp, tính cách anh quả thật quá hung dữ, giống như con thú bị thương muốn trút hết muộn phiền, nhanh như cắt cởi béng luôn nốt quần dài. Đèn trong phòng đang bật, ánh đèn lờ mờ rọi lên cơ bắp mạnh mẽ rắn chắc, đẹp đẽ cân đối trên đùi.

Thiếu Đường hỏi: "Vẽ tư thế đứng hay ngồi?"

Mạnh Tiểu Bắc bước lên trước ôm lấy anh, ngang ngược khẽ cự lại: "Con không vẽ cha."

Thiếu Đường lầu bầu: "Vẽ người khác thì được mà vẽ ông thì không được?"

Vành tai Mạnh Tiểu Bắc đỏ lên, thật thà nhận tội: "Người khác cởi hết thì chẳng sao, con nhìn như tượng thạch cao không à! Nhưng cha mà cởi, con thật sự không kìm nổi, có phản ứng."

Dường như Thiếu Đường cố ý phơi ra chiếc quần lót bó sát bao chặt lấy phần thân dưới, lồ lộ dương v*t mạnh mẽ khủng bố, đũng quần căng chật chắc nịch, chỗ đó hiện lên mập mập mờ mờ qua qua lớp vải. Đàn ông đều chú ý chuyện này, cố tình trưng ra chính là để cho Mạnh Tiểu Bắc nhìn, đọ dáng với con khỉ vừa mới cong mông chạy biến. Thật ra Thiếu Đường biết thừa cái thằng nhãi Kỳ Lượng làm đếch gì uy hiếp nổi anh, anh biết tỏng Tiểu Bắc với Lượng Lượng mãi mãi sẽ không có gì, có tụ tập đàn đúm thì cũng chỉ là lũ trẻ ranh đầu gấu mà thôi. Nếu Mạnh Tiểu Bắc thật sự dám có tư tưởng ngoại tình, thì chắc chắn anh không phản ứng như bây giờ.

Khi Kỳ Lượng và Bắc Bắc đứng cạnh nhau, đôi bên cùng tuổi, đẹp trai, cả hai còn có cả tương lai, thanh xuân dài rộng để thỏa sức phí hoài. Thiếu Đường thường xuyên cảm thán mình sinh không đúng lúc, cái gì cũng đi trước thằng con, cả đời này không thể thật sự cùng Mạnh Tiểu Bắc sóng vai như hai đứa trẻ vô tư, cùng nhau lớn lên rồi già đi, đó vĩnh viễn là nỗi tiếc nuối trong anh.

Thiếu Đường cởi quần lót, ngồi vào sô pha, phóng khoáng nghiêng người dựa vào ghế, hoàn toàn dửng dưng, lẳng lặng nhìn chằm chằm Mạnh Tiểu Bắc.

Mặt Thiếu Đường không đỏ tẹo nào, trong khi mặt Mạnh Tiểu Bắc đã đỏ rần hết lên. Không phải bởi cậu thẹn thùng chi, mà vì khi nhìn thấy Thiếu Đường hoàn toàn trần như nhộng, đôi mắt và sinh lý chấn động dữ dội, không thể kiềm chế!

Thiếu Đường khoát một bên đùi lên ghế sô pha, cơ bụng đẹp đẽ, lông giữa háng đen thui rậm rạp, trần trụi miên man kéo dài tới phần đùi trong, gợi cảm khôn xiết.

Mạnh Tiểu Bắc khẽ hỏi: "Vẽ thật ạ?"

Thiếu Đường thờ ơ nhìn cậu: "Vẽ."

Mạnh Tiểu Bắc xấu hổ ho vài tiếng, khàn khàn giọng nói: "Vậy, cha, cha thả lỏng."

Thiếu Đường trừng cậu: "Ông đây đã thả lỏng lắm rồi."

Thiếu Đường ra sức kéo căng cơ bắp, trong lòng kìm lửa, vẫn đang điều hòa hơi thở, bắp tay phình lên. Mạnh Tiểu Bắc di chuyển tầm mắt, vung tay chỉ huy: "Ừm, cánh tay, nâng lên một chút, thả trên tay ghế."

Thiếu Đường nghe rồi làm theo.

Mạnh Tiểu Bắc: "Chân, chân phải, mở ra, mở ra một xíu."

Thiếu Đường không nói gì mở rộng hai chân, làm theo tư thế Mạnh Tiểu Bắc yêu cầu.

Bắp đùi anh khẽ rung lên, bộ củ bừng bừng khí thế bên dưới bộ lông lờ mờ dựng lên, ngóc đầu, như thể tên đã lên dây song vẫn gắng hết sức kìm nén dục vọng. Đôi mắt Thiếu Đường đen kịt tĩnh lặng, không hề nhúc nhích người, như một pho tượng điêu khắc hoàn mỹ.

Mạnh Tiểu Bắc tĩnh tâm nín thở bắt đầu phác họa, ngón tay nắm không nổi bút chì, cổ tay run lên, đầu óc suy nghĩ loạn cào cào.

Thiếu Đường nghiêng mắt liếc cậu, giễu: "Ái chà, suy nghĩ bậy bạ nhé."

Mạnh Tiểu Bắc cắn môi: "Hừm."

Thiếu Đường: "Cái đó bên dưới bây đang chĩa về phía ông rung lên kìa."

Mạnh Tiểu Bắc cúi đầu, vội vàng che bên dưới mình, mặt nhuốm sự khốn quẫn tức giận!

Lúc này rồi thì còn vẽ vời gì nữa. Cậu quăng bút vẽ, suýt nữa thì đụng đổ giá vẽ, mau mải bước tới, nhào lên, cưỡi lên người đối phương, lồng ngực phập phồng dồn dập. Thiếu Đường bỗng bật cười, bảnh trai cực kỳ, ánh mắt lóe lên sự thỏa mãn yên lòng, giễu cậu: "Nghịch gì đấy? Không vẽ nữa?"

Mạnh Tiểu Bắc từ trên cao nhìn xuống anh, hổn hển nói: "Con muốn vẽ trên người cha!"

Vẽ còn chưa đâu vào đâu đã bổ nhào lên người mẫu muốn làm tình, cái chuyện tréo ngoe này cũng chỉ có thể xảy ra khi Thiếu Đường là người mẫu mà thôi. Mạnh Tiểu Bắc thoăn thoắt chớp nhoáng lột đồ, mới cởi áo len được một nửa, mắt đang bị áo che kín, trước mắt tối om thì bỗng nhiên eo cậu bị ghìm lại, đau đớn. Thiếu Đường lật người lên trên, mạnh mẽ đè cậu xuống sô pha!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!