Chương 1: (Vô Đề)

Kỷ niệm mười năm yêu nhau, bạn trai tôi là Tống Kỳ cùng đàn em Thẩm Gia diễn tập buổi lễ cầu hôn được thiết kế riêng cho tôi.

Cô ấy mặc đồng phục xanh trắng, tóc đuôi ngựa cao tung bay trong gió, giống như một chú thỏ nhỏ nhảy vào lòng anh ấy.

Sau khi kết thúc, Tống Kỳ nhắn tin cho tôi: [Tử Kỳ, anh yêu em, mười năm như một ngày.]

Cùng lúc đó, vòng bạn bè vốn yên tĩnh của tôi bỗng trở nên nhộn nhịp:

[Sở hữu một thứ gì đó, ngày đầu tiên coi như báu vật, sau mười năm... chậc! Cảm giác thế nào?]

[Anh trai nói rằng hôn một cái thôi đã thấy ghê tởm, còn chuyện kia thì suýt phải uống thuốc.]

[Thật may mắn vì tôi là ngày đầu tiên của anh ấy.]

Tôi tiếp tục lướt xuống:

[Anh trai tặng tôi chiếc dây chuyền trông cũ kỹ, về đưa cho chị cả vừa hay.]

Tôi chạm vào chiếc dây chuyền ngọc trai trên cổ, m.á. u trong người như đông cứng lại.

Lướt tiếp là một hộp cơm hình trái tim kèm lời chú thích:

[Tay nghề của chị cả cũng không tệ, tôi tuyên bố, giờ chị ấy là bảo mẫu của tôi và anh trai! Hihi!]

Tôi tiếp tục lướt lên, đến một bài viết từ hai năm trước:

[Chị 28, tôi 18, chị lấy gì để so với tôi? Đồ đàn bà già!]

Người bạn thân của tôi, Tiểu Nhã, gửi cho tôi một đoạn video cầu hôn.

Trong video, cô gái mặc đồng phục xanh trắng, tay cầm hoa dành dành, nhảy chân sáo qua sân khấu.

Cô bước đến sau lưng một chàng trai cũng mặc đồng phục.

Cô tinh nghịch vỗ nhẹ vào vai anh:

"Anh có thể làm bạn trai em không?"

Ngay sau đó, chàng trai quỳ xuống một chân, đưa chiếc nhẫn lên:

"Em có thể làm vợ anh không?"

Cảnh chuyển đổi từ đồng phục sang váy cưới.

Không biết từ khi nào, mắt tôi đã đỏ hoe.

Tôi và Tống Kỳ đã ở bên nhau mười năm rồi.

Mười năm, từ người yêu trở thành gia đình.

Chỉ thiếu một tờ giấy chứng nhận kết hôn.

Tiểu Nhã gửi tin nhắn thoại:

"Tử Kỳ, khi vừa xem đoạn video này, tớ liền nghĩ ngay đến cậu và Tống Kỳ."Từ thời trung học đến đại học, từ đồng phục đến váy cưới, thật sự rất ngọt ngào.

"Tớ không quan tâm, đến lúc đó tớ nhất định phải làm phù dâu, còn bó hoa cưới cũng phải là của tớ."

Được rồi, được rồi. Tôi cười đáp, nhưng trong lòng lại dấy lên những con sóng ngầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!