Rất hiển nhiên, Giản Việt không phải là cha của hắn, không dễ bị lừa dối như vậy.
Lê Thiếu Hi suy nghĩ rồi suy nghĩ, thẳng thắn nói:
"Khụ, là hệ thống cưỡng chế truyền tống, tôi thật sự không phải cố ý vào phó bản để kéo chân sau."
Thật vất vả nói một câu tiếng người, câu tiếp theo lại lộ ra nguyên hình: "Cái kia...! Việt ca, anh xem anh kéo điểm công kích đến tối đa như vậy, có thể hay không thuận tiện bảo vệ đồng đội đáng thương, tay trói gà không chặt* một chút?
*Tay trói gà không chặt:
Tả người quá yếu đuối, kém cỏi, chẳng làm được việc gì.
Nói xong, Lê Thiếu Hi nhìn về phía Giản Việt với ánh mắt trông mong, chân thành mà vô tội
--- dù sao lúc này cũng không có ai phát sóng trực tiếp.
Dù có người phát sóng trực tiếp thật cũng không ngăn được quyết tâm muốn ôm đùi của Lê Thiếu Hi.
Nói đùa cái gì, người khác là đang chơi trò chơi, hắn lại phải liều mạng.
Sợ Giản Việt get không đến (Sợ Giản Việt không hiểu), Lê Thiếu Hi kiên nhẫn giải thích:
"Không sai, chính là tôi." Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt, vị đồng đội đáng thương của ngài chính là tại hạ.
Giản Việt: ...
Nhịn một chút, cuối cùng Giản Việt mới mười bảy tuổi cũng nhịn không được, nói tiếp:
"Phụ trọng tám mươi, tay trói gà không chặt?"
Lê Thiếu Hi không kịp phản ứng Giản Việt.
Từ khi tiến vào trò chơi đến nay, đây là câu dài nhất của anh*.
*Dù công nhỏ tuổi hơn thụ nhưng thụ không biết điều đó và thụ đang muốn ôm đùi công nên gọi công là ca vì vậy mình sẽ tiếp tục để xưng hô của Giản Việt là anh.
Tiếng như người, anh đọc nhấn từng chữ rõ ràng, sạch sẽ, âm điệu lãnh đạm, giống như không khí sáng sớm trong mùa đông, thanh triệt lại lạnh băng, có cảm giác giọng của hắn có thể đông lạnh lỗ tai người nghe.
Lỗ tai Lê Thiếu Hi run run, hắn hoàn hồn.
Đúng nhỉ, hắn kéo căng điểm phụ trọng, trong trò chơi này chưa từng có người nào làm giống hắn, sau này chắc cũng không có ai.
Luận sức lực, nếu hắn nhận thứ hai, các người chơi khác cũng không dám nhận vị trí thứ nhất.
Nói mình tay trói gà không chặt, là hắn quá khiêm tốn.
"Dù vậy cũng không ngăn cản được nội tâm yếu ớt của tôi." Lê Thiếu Hi bắt đầu lý luận:
"Anh đã từng nghe qua một từ này chưa?"
Giản Việt chưa từng gặp bạn cùng lứa tuổi nào như Lê Thiếu Hi: Từ gì?
Lê Thiếu Hi thành khẩn mà kiên định chỉ vào chính mình: Kim cương baby.
Giản Việt: ...
Hở. Lê Thiếu Hi đuổi theo sát Giản Việt đang nhanh chân rời đi, nói đùa cái gì, hắn là kim cương baby mà, sao có thể để hắn chạy.
Cái trò chơi quỷ quái này có tận năm cửa ải, nếu để hắn một mình thông quan...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!