Nhạc Hi biết tên thật của cậu, cậu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đây cũng không phải là cơ mật quốc gia, đã tìm đến nhà cậu rồi, khẳng định sẽ biết cậu là ai.
Thế nhưng cái ID Tụ Đa Đa này...
Giản Việt nói cho bọn họ sao?
Luôn có cảm giác không phải như vậy.
Lê Thiếu Hi cũng không rõ tại sao cậu lại có trực giác này, rõ ràng cậu và Giản Việt chỉ mới quen nhau được một hai giờ, mặc dù trải qua thăng trầm người thường cả đời sẽ không được trải nghiệm, nhưng cũng chỉ là đối với cậu thôi.
Giản Việt không biết đã chơi qua bao nhiêu Trận, đã sớm quen thuộc.
Có lẽ đã có vô số lần đồng sinh cộng tử cùng với con thú kia.
Lê Thiếu Hi: ...
Thằng khốn tai thú, đáng ghét.
Rất nhanh, Vân Duật đã giải nghi hoặc của cậu.
Anh trực tiếp chiếu lại phát sóng trực tiếp về những gì Lê Thiếu Hi đã trải qua trong [Thợ mỏ đào bảo].
Nhà gỗ nhỏ, cửa ải trân châu, cửa ải hồng ngọc, cửa ải lam ngọc...
Cuối cùng, hình ảnh dừng lại lúc Lê Thiếu Hi hô hấp nhân tạo.
Lê Thiếu Hi: ...
Cái lịch sử đen này có thể xóa không!
Giống như là nghe được lòng cậu, người đàn ông ôn tồn lễ độ trước mặt nói: Không thể.
Lê Thiếu Hi cảnh giác.
Vân Duật:
"Qủa nhiên là mầm mống tốt."
Lê Thiếu Hi: Anh sẽ đọc tâm...
Khóe miệng Vân Duật hơi cong lên:
"Tiểu Đa Đa, trong thế giới của người trưởng thành, đọc tâm không được tính là một loại năng lực."
Lê Thiếu Hi không hiểu câu nói bóng gió này.
Vân Duật không cần thuật đọc tâm để hiểu tâm tư Lê Thiếu Hi, đương nhiên, Vân Duật cũng không phủ nhận mình có thể đọc tâm.
Lê Thiếu Hi rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Hắn ta sẽ không dùng thuật đọc tâm!
Không...! hắn có thể đọc tâm hay không đều không quan trọng.
Bởi vì vô luận là tâm trí, lịch duyệt* hay năng lực đều cao hơn hẳn cậu.
*Con người lịch duyệt: Từng trải nhiều, trông thấy và biết nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!