Giản Việt không lên tiếng trong một lúc lâu.
Anh duy trì động tác kề chủy thủ gần trái tim của Lê Thiếu Hi, mắt không chớp mà nhìn chằm chằm cậu.
Sau lưng cậu là tiếng sóng biển đập lên bờ cát.
Trong gian phòng có diện tích hữu hạn này, nước biển lại là vô hạn, vì boss đã ngã xuống nên bầu trời khôi phục lại long lanh trong suốt như ngọc bích.
Một tia ánh sáng mặt trời chậm rãi dâng lên, ôn nhu chiếu vào thân thể cao gầy của thiếu niên, cậu cong cong khóe miệng lộ ra lúm đồng tiên nhỏ trên má.
Cười sẽ lây nhiễm người khác.
Nhất là nụ cười trong sáng sạch sẽ như vậy.
Lê Thiếu Hi là một người khó có thể khiến người khác chán ghét.
Nếu nói cậu chân thành, người bị Vết rách chọn trúng sẽ không đơn giản như vậy.
Cho dù nói cậu dối trá đi, cậu vẫn cứu anh dù biết rõ cậu có lẽ sẽ phải chết.
Giản Việt hiểu rõ trò chơi [Thợ mỏ đào bảo] này, nhưng anh lại không hiểu rõ về Trận [Thợ mỏ đào bảo].
Mỗi trò chơi khi biến thành Trận đều sẽ thay đổi.
Ai cũng không biết biểu tượng game quen thuộc sẽ ẩn giấu nguy cơ như thế nào.
Từ ngày Vết rách xuất hiện, mỗi cái Trận đều là độc nhất vô nhị, cũng chú định* sẽ tiêu tán
--- hoặc là Trận thôn phệ Người chơi, hoặc là Người chơi giết chết Trận.
*Chú định:
Điều không thể tránh khỏi, nhất định sẽ xảy ra.
Cho dù bọn họ ghi chép lại rất nhiều Trận, cũng không có cách nào công lược Trận tiếp theo, chúng chỉ tăng kinh nghiệm cho Người chơi thôi.
Bởi vì năng lực của mình nên Giản Việt mất đi năng lực bơi lội, đương nhiên anh cũng không thể chết đuối vì năng lực không cho phép.
Lê Thiếu Hi mà không cứu anh, anh sẽ hôn mê rồi từ từ trồi lên mặt nước, rồi phiêu bạt đến bên bờ sau một thời gian dài, cuối cùng anh sẽ tỉnh lại.
Tỉnh lại từ sự cô độc dài dằng dặc.
Thời điểm Giản Việt hôn mê sẽ không đánh mất ý thức, tương phản, trừ không có cách nào điều khiển cơ thể thì cả năm giác quan của anh vẫn còn.
Nghe được, cảm giác được, thậm chí anh vẫn nhìn được.
Lúc đang ngâm nước, anh biết Lê Thiếu Hi kéo anh lên bờ, anh vô cùng rõ ràng cảm nhận được cánh môi mang theo nước biển mặn chát lại ngoài ý muốn cực kỳ mềm mại, càng cảm nhận được thiếu niên không màng sinh tử mà cố chấp muốn cứu anh.
Giản Việt sẽ không chết.
Lê Thiếu Hi sẽ.
Cậu không phải là sợ chết nhất sao?
Tại sao lại...
To gan lớn mật.
Lúc tỉnh lại, Giản Việt rất bực bội, anh cũng không rõ mình giận cái gì, chỉ có thể đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên người boss, cho đến lúc quái vật ngã ầm xuống đất, phiền muộn trong lòng vẫn không giảm cho dù là nửa điểm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!