"Mặc dù trận pháp hộ phong đã được sửa chữa nhưng vẫn còn hơi yếu một chút, bốn gia tộc lớn chắc chắn vẫn chưa tung hết hỏa lực, chúng ta không thể không đề phòng. Thế nên ta muốn dùng trứng rồng này làm điểm chịu lực mấu chốt, tin rằng sẽ có hiệu quả đáng kể!"
"Tốt, làm tốt lắm!"
Thiên Ngọc Tử gật đầu, hỏi: "Cơ mà liệu có khi nào trứng rồng sẽ bị hỏng không?"
"Chắc chắn là không rồi!"
Mục Vỹ trả lời một cách tự tin: "Trứng rồng là hậu duệ của Thần Long. Bộ tộc Thần Long trước giờ nổi tiếng là khả năng phòng ngự vượt trội, lúc bảo vệ hậu duệ của mình cũng như thế. Khả năng phòng ngự của trứng rồng mạnh đến mức ngoại lực tác động ít nhất phải do tiên nhân phát ra mới có thể phá vỡ được nó, trừ khi là trứng do ấu long ấp ra!"
"Vậy thì còn gì bằng!"
Thiên Ngọc Tử hân hoan: "Cậu làm ta ngạc nhiên lắm đấy Mục Vỹ, lợi hại thật!"
Mục Vỹ vừa mỉm cười vừa nâng trứng rồng lên và đặt nó vào chính giữa chín mươi chín thanh kiếm.
Sau đó hắn lật tay, từng đạo trận văn được ngưng tụ từ chân nguyên bao phủ lên trứng rồng.
Không lâu sau, Mục Vỹ hạ tay xuống.
Giờ phút này, bảy đạo thải văn thình lình hiện ra xung quanh trứng rồng.
Bảy đạo thải văn ấy tiếp nối với chín mươi chín thanh kiếm, toàn thể trông cực kỳ oai phong.
"Giờ thì những kẻ không biết xấu hổ kia có tấn công cũng không sợ!", Chu Tử Kiện oán hận.
"Sai rồi!"
Mục Vỹ cười nhẹ, nói với hai người: "Điều chúng ta phải làm là tiên phát chế nhân, bắt bọn chúng tấn công bằng toàn lực chứ không phải chờ đợi!"
Sau khi hắn biến trứng rồng thành điểm mấu chốt chịu lực trong trận pháp, chín mươi chín thanh kiếm sẽ trở thành con đường truyền dẫn sức mạnh từ các đòn tấn công.
Bằng cách đó, trứng rồng sẽ chịu tải phần lớn sức mạnh, còn chín mươi chín thanh thánh kiếm sẽ bớt đi một phần gánh nặng vì chỉ làm đường dẫn.
Tiếp theo, để hắn xem thế lực của bốn gia tộc lớn sẽ công kích Thiên Kiếm Sơn bằng chiêu trò gì.
"Đi thôi!"
"Không cần trông chừng trận pháp hả?"
"Yên tâm, không ai có thể phá vỡ mối liên kết giữa trứng rồng và chín mươi chín trường kiếm, trừ khi giết được ta!"
Mục Vỹ nhếch môi cười rồi rời đi với phong thái tự tin.
Việc kế tiếp sẽ là đảo ngược tình thế, khiêu khích trở lại!
Phải cho người của bốn gia tộc lớn biết rằng họ phải trả giá đắt thế nào vì muốn nhằm vào Thiên Kiếm Sơn để đả kích Mục Vỹ hắn!
Lúc này, cuộc tấn công của võ giả thuộc bốn gia tộc lớn ở ngoài Thiên Kiếm Phong vẫn còn đang tiếp tục.
Nhưng trong lúc bọn họ công kích, một phút giây nào đó dường như đại trận trở nên lỏng lẻo, tưởng chừng sắp bị phá vỡ thì trận pháp lại trở nên mạnh hơn thấy rõ trong nháy mắt.
Sự thay đổi kì lạ ấy làm chỉ huy của quân bốn gia tộc lớn đều ngạc nhiên.
"Có chuyện gì vậy?", Kim Ân ngẩn người, hỏi: "Vừa rồi rõ ràng sắp phá hỏng được rồi, sao tự nhiên kiên cố hơn thế này!"
"Đúng đấy!", Lâm Động Thiên cũng không hiểu tại sao, tỏ ra nghi ngờ: "Lẽ nào có ai chểnh mảng?"
Thạch Phá Thương nghe vậy bỗng nhiên quát lớn: "Tất cả lên tinh thần hết cho ta! Một khi công phá Thiên Kiếm Sơn thành công, toàn bộ nữ đệ tử tù binh sẽ thuộc về các ngươi, bảo bối trong Thiên Kiếm Sơn các ngươi cũng thích gì lấy nấy. Nhưng nếu thất bại thì các ngươi biết hậu quả rồi đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!