Chương 5: Ly Giang Ngũ lão

Âm thanh này đột nhiên truyền đến, tràn trề trung khí, rõ ràng là từ xa truyền tới nhưng phảng phất như vang lên ngay bên tai bọn họ, chấn động đến mức lỗ tai Tần Mục đã biến thành nai ong ong lên.

Hắn theo tiếng nhìn lại thì thấy có mấy bóng người đứng trên vách núi cheo leo ở phía xa, đoạn đường từ chân núi đến vách núi khoảng chừng sáu, bảy dặm nên Tần Mục nhìn không rõ mặt lắm, nhưng âm thanh có thể truyền đi xa như vậy, lại rõ ràng như thế thì chắc chắn không phải là người bình thường.

Tư bà bà xách rổ lên, cười nói:

"Thiên Ma? Thiên Ma gì? Lão thân chỉ là người bình thường sống cạnh bờ sông, con nai này cũng là con nai tầm thường được lão thân nuôi lớn..."

Mục nhi, chạy!

Tần Mục nghe được tiếng của Tư bà bà, trong lòng ngẩn ra, muốn nói chuyện nhưng không thành lời. Hắn không muốn đi, lo lắng Tư bà bà gặp phải nguy hiểm.

"Người bình thường cạnh bờ sông? Trung khí tràn đầy như thế, âm thanh có thể truyền đến tai chúng ta rõ ràng, bà lão bình thường chắc chắn làm không được."

Trên vách núi kia, một âm thanh già nua nhưng vang dội cười lạnh lùng:

"Hơn nữa, Ly Giang Ngũ lão chúng ta tuyệt đối không nhìn lầm Thiên Ma tạo hóa công. Lột da làm quần áo, thiên biến vạn hóa, thủ pháp ác độc như vậy đều bị chúng ta tận mắt thấy, ngươi còn ngụy biện sao?"

Trên vách núi, một ông già khác trầm giọng nói:

"Thiên Ma tạo hóa công biến người thành trâu bò, xẻ thịt bán ra thị trường, chuyện như vậy các ngươi đã làm không ít rồi chứ? Thậm chí rất nhiều tiền bối chính phái chúng ta đã bị những ma đầu như các ngươi biến thành dê bò, cả đời ăn cỏ cày ruộng! Thủ pháp của ngươi không gạt được chúng ta!"

Thêm một âm thanh mang theo thương xót của một ông lão:

"Nai cũng là một sinh mạng, da và linh hồn của nó cứ thế bị ngươi luyện thành tà vật, không giết ngươi thì không biết còn bao nhiêu sinh mạng sẽ chôn vùi trong tay ngươi, không giết ngươi thì giết ai hả?"

Tư bà bà vuốt mi tâm của Tần Mục đang bị biến thành nai, rút ra một cây châm bạc, thấp giọng nói:

"Mấy lão già bỏ đi này không làm gì được bà bà, nhưng nếu có con bên cạnh thì bà bà phải phân tâm chiếu cố con. Chạy mau, chạy về làng!"

Tần Mục không chần chừ nữa, lập tức xoay người chạy nhanh, hắn đã biến thành nai, vốn nghĩ đi lại không tiện nhưng lúc chạy đi mới biết mình nghĩ nhiều rồi, từ người biến thành nai hắn không những không khó chịu chút nào trái lại còn chạy rất nhanh, phảng phất mình sinh ra đã là nai.

"Con ma nhỏ còn muốn chạy trốn sao? Để ngươi chạy thoát há không phải gây họa muôn người? Ly Giang Ngũ tử, lần này mang bọn ngươi ra ngoài rèn luyện, con nai trước mặt kia là mục tiêu rèn luyện của các ngươi, giết hắn, mang đầu về đây!"

Vâng! Năm âm thanh lanh lảnh của nam và nữ hòa vào nhau, cùng đáp.

Trên vách núi kia có bóng người lấp lóe nhảy xuống, giẫm trên vách núi mà chạy, tốc độ nhanh hơn tuấn mã, dưới chân núi có một cái hồ sâu hình thành từ thác nước đổ xuống, năm người kia vậy mà đạp nước chạy qua, hai chân lướt trên mặt nước nhanh chóng lao tới con nai do Tần Mục biến thành đang chạy trốn.

Tư bà bà cảm thấy nặng nề trong lòng:

"Linh thể! Trình độ Linh Thai thần tàng không yếu, tốc độ Mục nhi không bằng bọn chúng, chắc chắn sẽ bị đuổi kịp!"

Bà đang muốn ngăn cản thì bốn người trên vách núi kia lướt trên không trung lao đến, trong chốc lát liền vây bà lại, còn có một người vẫn ngạo nghễ đứng trên vách núi, không hề tới đây.

"Ly Giang Ngũ lão là những nhân vật nổi tiếng ở Nam Cương, đến Đại Khư làm gì?"

Tròng mắt Tư bà bà chuyển động, nhìn bốn ông lão đang vây chặt mình, cười khanh khách nói:

"Đại Khư này vô cùng nguy hiểm, các ngươi không sợ chết ở đây sao?"

"Một ông lão râu đen trong năm người lạnh lùng nói:"Nghe nói bên trong Đại Khư ẩn giấu điềm gở, một ít yêu ma quỷ quái sống không nổi đều trốn ở đây, năm lão già chúng ta mang theo đệ tử đặc biệt tới để hàng yêu trừ ma.Ai là yêu, ai là ma, ai hàng ai, ai trừ ai, còn chưa chắc chắn đấy.

"Tư bà bà một tay cắp rổ, một tay khác thì lấy từ trong rổ ra một cây kéo, dáng vẻ già nua, cười nói:"Lão thân đã lâu chưa hoạt động gân cốt, nhưng cũng may, bản lĩnh lúc trước chưa hoàn toàn phế bỏ.

Năm lão quỷ các ngươi chẳng lẽ cũng muốn bị ta may thành quần áo sao?Yêu nghiệt, trước mặt chúng ta cũng dám hung hăng? Cũng xứng hung hăng hả?"

Bốn lão già Ly Giang hét lớn, thân hình di động, bốn người đan xen qua lại, đánh về phía Tư bà bà.

Mà vào lúc này, Tần Mục đang chạy trối chết về Tàn Lão thôn thì nghe phía sau truyền đến tiếng sấm ầm ầm, trong tiếng sấm còn kèm theo tia chớp, ánh chớp trắng như tuyết soi sáng cả núi rừng, rực rỡ hơn cả ánh mặt trời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!