Chương 22: (Vô Đề)

Tối ngày đầu tiên của đại hội thể thao, một bài đăng có tên "Lạy một lạy – những năm đó chúng ta hiểu lầm người đứng đầu đệ nhất" được yên lặng phát ra. Tiêu đề của bài đăng không biết của lớp nào, nhưng người đứng đầu đệ nhất chỉ có thể là Thu Xích Tây. Qua 2 năm học, sau mỗi kỳ thi, người đứng đầu có thể thay đổi nhưng gọi là đứng đầu của đứng đầu chỉ có thể là một người.

Trời tối, tính nhiều chuyện nổi lên bốn phía, không ít người đi vào nhìn xem chủ nhà muốn lạy cái gì.

Thu vương của tôi: Nhớ trước đây tôi còn là một đưa trẻ đơn thuần, chính vì tin đồn của mọi người mà tôi biết có người luôn chiếm vị trí đứng đầu trường. Đương nhiên là tôi không hứng thú, Nhị Trung không phải có người còn được nhảy lớp học đại học rồi quay về học lại năm 2 trung học sao.

Vua bát quái Nhất Trung: Làm phiền chủ lầu nói ngắn gọn, thời gian chúng ta rất quý giá, cảm ơn. Hơn nữa tên Nhị Trung sát vách chúng ta không phải mỗi lần thi đều đứng đầu, năm đó hắn là do thành tích vật lý đặc biệt mà được đặc cách nhảy lớp.

Thu vương của tôi: lầu trên đừng gấp, để tôi từ từ trải chăn ngồi nói chuyện. Tôi vừa vào trường thì nghe nói nam thần trường cùng với hoa hậu giảng đường là một đôi, đương nhiên tôi cũng không hứng thú, sau đó ở lễ khai giảng tôi đã thấy hoa hậu giảng đường!!! Cô ấy đứng ở bục giảng phát biểu, người đẹp thành tích tốt! Tôi liền…

Trường học sát vách tới xem náo nhiệt: Cứ cảm giác quái lạ.

Thu vương của tôi: tôi liền đi tìm hiểu xem nam thần là người như thế nào, sao có thể ở bên cạnh hoa hậu giảng đường, chẳng lẽ nhờ khuôn mặt sao?! Sau đó ở nhà ăn tôi gặp nam thần, mới hiểu được thì ra đúng là có người dựa vào khuôn mặt mà chinh phục thế giới. Anh ấy còn cười với tôi! Lúc đó tôi đã bị mê mẩn, ngã vào cậu bạn ngồi cùng bàn.

Quần chúng ăn dưa 1: Chủ lầu bịa đặt cũng phải có cơ sở thực tế, Ninh Cảnh Trần không trọ ở trường, cơ bản là không đến căn tin.

Trường học sát vách tới xem náo nhiệt: + 1, tôi cũng biết nhà ăn với quầy bán quà vặt của trường các cậu là đối diện, chủ lầu ở quầy bán quà vặt gặp Ninh Cảnh Trần thì còn có lý.

Vua bát quái Nhất Trung: đợi chút, tôi nhớ Ninh Cảnh Trần có đi đến căn tin trong đầu học kỳ, còn gọi đồ ăn, xém tí làm nhà ăn rối loạn.

Thu vương của tôi: Tôi không nói dối, chờ lúc tôi tỉnh hồn lại thì nam thần đã ngồi bên cửa sổ, cúi đầu bộ dáng siêu ngoan! Trời trời trời, ánh sáng mặt trời rơi trên người anh ấy, giống như anh ấy đang tỏa sáng!

Vua bát quái Nhất Trung: Hình dung kiểu gì vậy? Chủ lầu, cậu đã lệch khỏi chủ đề vạn dặm, thật sự không thích hợp để tám chuyện.

Thu vương của tôi: Xin lỗi, lần đầu tiên mở topic nên còn chưa quen. Dù sao thì do tôi ngã vào cậu bạn cùng bàn nên cuối cùng tôi lại có bạn trai, thật phiền, cả ngày quản đông quản tây.

Trường học sát vách tới xem náo nhiệt: Tôi cảm thấy đã ăn tới cái gì rồi.

Quần chúng ăn dưa 1: Dần dần đã quên tiêu đề

Thu vương của tôi: nam thần và hoa hậu ở bên nhau, tôi đồng ý, trai xinh gái đẹp, còn gì không thể nữa? Vì vậy tôi vui vẻ hạnh phúc tới năm thứ 2.

Vua bát quái Nhất Trung: Chủ lầu cậu nghĩ sai một việc, tuy Thư Ca với Ninh Cảnh Trần là thanh mai trúc mã, nhưng hai người chưa từng công khai thừa nhận mối quan hệ của họ.

Thu vương của tôi: Tôi mặc kệ, tôi không nghe, tôi tiếp tục nói. Tôi sung sướng mà chúc phúc hai người tốt đẹp, sớm sinh quý tử. Một tin tức giật gân bắt đầu lan truyền trong trường, nói rằng người đứng đầu với nam thần của tôi ở bên nhau??? Tôi không tin! Chỉ có hoa hậu giảng đường mới đủ tư cách xứng đôi Ninh Ninh nhà chúng tôi, bà đây không đồng ý!!!

Thu vương của tôi: Sao lại có thể như vậy, khi dễ tôi chưa từng thấy người đứng đầu đó à? Mỗi lần tôi phóng tới nhà ăn muốn lấy phần ngó sen dấm đường, cô ấy đứng trước lạnh lùng quay lại, ánh mắt dọa chết người ta.

Quần chúng ăn dưa 1: Chủ lầu phơi bày hết mọi thứ

Thu vương của tôi: Cô ấy làm sao có thể ở bên Ninh Ninh của chúng tôi? Ninh Ninh chúng tôi ngoan như vậy, cười lên không khí cũng ngọt ngào. Đúng rồi, đúng rồi!!! Ninh Ninh còn có má lúm đồng tiền!!! Các cậu biết cái gì gọi là má lúm đồng tiền không? Không phải loại má lúm lớn, chỉ nho nhỏ, rụt rè lại đáng yêu!!! Ô ô ô, tôi muốn chết.

Vua bát quái Nhất Trung: Chủ nhà nói nhiều thứ vô nghĩa quá, không trọng điểm, bỏ qua.

Thu vương của tôi: Người đứng đầu đó quá dữ dằn, còn thích lạnh lùng nhìn người khác, Ninh Ninh nhà chúng tôi sao có thể chịu được? Dù sao tôi cũng ăn không tiêu.

Trường học sát vách tới xem náo nhiệt: Chủ lầu ăn gì?

Thu vương của tôi: Chính là… chính là! Úi, không được, máu mũi của tôi lại muốn chảy ra, các cậu chờ tôi lau đã.

Quần chúng ăn dưa 1: Làm sao lại chảy máu mũi, phiền chủ lầu nói xong rồi đi có được không?

Thu vương của tôi: …Tôi đã trở lại, các cậu. Là vầy, hôm nay không phải thi đấu nhảy cao sao, cái người phá kỷ lục chính là bạn cùng bàn của tôi, cũng chính là bạn trai tôi ~ bạn trai thi đấu chắc chắn phải đi ủng hộ ~

Trường học sát vách tới xem náo nhiệt: Rồi sao?

Thu vương của tôi: Sau đó, tôi chạy tới xem. Kết quả là thấy gì?! Ninh Ninh bảo bối cục cưng nhà chúng tôi thật sự nắm tay người đứng đầu kia, bọn họ ở phía trước, tôi nhìn rất rõ ràng, rõ ràng! Ninh Ninh chúng tôi thật sự chủ động nắm tay cô gái kia! Tôi không phục!

Vua bát quái Nhất Trung: Ninh Cảnh Trần và Thư Ca chưa bao giờ nắm tay trước mặt mọi người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!