Chương 20: (Vô Đề)

Hôm đó thật ra Ninh Cảnh Trần thực sự không nói gì cả. Nhưng hành động thân mật của anh vừa làm xong thì toàn bộ Nhất Trung đều biết: Ninh Cảnh Trần kết đôi với Thu Xích Tây.

Đồng thời cái danh hiệu "Thu vương" cũng được truyền từ diễn đàn ra tới bên ngoài, hơn nữa đa số đều chấp thuận.

"Không đúng, biệt hiệu này là cái quái gì chứ. Xấu xí! phong kiến!" Thư Ca kiên quyết không thừa nhận cô đang ghen tị.  Ghen tị Thu Xích Tây có biệt danh phi giới tính, mà cô thì có cái tên "hoa hậu học đường".

Mà đương sự là Thu Xích Tây thì hoàn toàn không quan tâm những việc này, cô bận rộn nhân đôi lợi nhuận số vốn của Liễu Tri Tự. Không ỷ lại vào những điều biết trước về thị trường chứng khoán, Thu Xích Tây chú ý diễn biến của thị trường chứng khoán để phòng ngừa sai lầm. Trên thực tế vì cô được sống lại lần nữa, sinh hoạt của cô thay đổi, hiệu ứng cánh bướm* có thể diễn ra, không thể xem thường được.

Đã qua một tháng, ban đầu Thu Xích Tây nghĩ phải tăng tối đa lợi nhuận thì chờ 3 tháng mới có thể lấy được 20% lợi nhuận. Nhưng sau khi mẹ cô gặp tai nạn, cô từ bỏ kế hoạch ban đầu, đổi thành việc lấy lợi nhuận trước. Chỉ cần cô có năng lực, sớm hay muộn cũng có thể kiếm ra tiền, bây giờ không phải là lúc tiết kiệm tiền.

Chỉ trong tháng đầu tiên, Thu Xích Tây đem bảng lợi nhuận đặt trước mặt Liễu Tri Tự, làm Liễu Tri Tự bị sốc.

"Em… đã làm gì vậy?" Liễu Tri Tự nhìn vào chuỗi con số 0 sau báo cáo, nghi ngờ về IQ mà mình tự hào trong  nhiều năm qua.

"Lợi nhuận của 50 vạn gốc tháng trước, anh tám em hai" Thu Xích Tây đứng ở lầu 2, vẻ mặt bình thản, giống như tờ giấy trong tay Liễu Tri Tự chỉ là một tờ giấy bình thường.

Liễu Tri Tự cầm lấy lon coca uống liên tiếp vài ngụm, vẻ cẩu thả lười biếng hàng ngày thay đổi, trong mắt ánh lên vẻ sắc bén, một lát sau mới từ từ biến mất.

"Không hổ danh người đứng đầu, làm việc gì cũng lợi hại vậy" Liễu Tri Tự nằm trên ghế sofa, lười biếng nói "Em muốn phân chia lợi nhuận trước? Cũng được, phần lợi nhuận của anh thì em cứ giữ đi, coi như tiền vốn, hai tháng sau lại đưa cho anh"

"Em chỉ muốn chia phần lợi nhuận của tháng này, 2 tháng sau lại chia" Thu Xích Tây đưa ra yêu cầu của mình. Lợi nhuận tháng này đủ để cô chống đỡ nửa năm, mẹ cô cũng được sử dụng loại thuốc tốt nhất.

Liễu Tri Tự nhướng mày nhưng không kinh ngạc, vốn đầu tư ban đầu chỉ 50 vạn, ánh mắt anh tính toán "Tiểu Thu, em giỏi như vậy làm quản lý ở đây đúng là nhân tài không được trọng dụng"

Thu Xích Tây lặng lẽ nhìn anh chờ đợi câu tiếp theo.

Đúng là không đơn giản, Liễu Tri Tự đánh giá trong lòng, mặt vẫn mỉm cười "Như thế này được không, anh Liễu đang có một dự án, nếu em có thể giải quyết thì lợi nhuận 2 tháng sau tăng 3%". Đối với Liễu Tri Tự mà nói đây là cách chắc chắn, dù sao tiền vốn cũng chỉ 50 vạn, ném vào trong nước cũng không tạo sóng lớn nổi.

"Em muốn xem dự án như thế nào" Thu Xích Tây không đồng ý ngay lập tức.

"Một dự án network platform* (mình sẽ viết tắt là "nền tảng", chú thích bên dưới), ban đầu anh dự định bán trực tiếp luôn, nếu em giúp anh thu hồi được số tiền anh đã đầu tư" Liễu Tri Tự nói ra một cái tên.

Thu Xích Tây vẻ mặt bất động "Đổi điều kiện khác"

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Cái gì?" Liễu Tri Tự sững sờ, cái dự án đó bị anh vứt qua một bên một thời gian, lỗ lã quá nhiều, đưa Thu Xích Tây cũng chỉ là xem thử năng lực của cô, cũng như là trò tiêu khiển cho bớt nhàm chán.

"Lợi nhuận vẫn giữ nguyên, em muốn có 6% cổ phần cho nền tảng này" Thu Xích Tây như đang nói một chuyện rất bình thường.

Trong mắt Liễu Tri Tự, cho dù là 60% cổ phần nền tảng này cũng không thành vấn đề, nền tảng này lúc nhàn rỗi quá anh mua chỉ để giết thời gian. Nhưng Thu Xích Tây nói vậy, anh phải đánh giá lại việc đóng cửa nền tảng này. "Em có chắc chắn đem nền tảng này hoạt động lại hiệu quả không?" Liễu Tri Tự không uống coca nữa, vỗ vỗ tay lên ghế sofa bên cạnh ý muốn Thu Xích Tây ngồi xuống nói chuyện.

Thu Xích Tây  bước tới và ngồi vào chiếc ghế đối diện.

Liễu Tri Tự không để ý, anh gác chân lên "Mặc dù cổ phiếu em chơi rất tốt trong tháng này, nhưng không có nghĩa là hai tháng sau cũng tốt như vậy, tự tin vậy sao?"

"Tùy anh" cho dù Liễu Tri Tự là người đầu tiên sẵn sàng đưa tiền cho cô làm thử, nhưng Thu Xích Tây vẫn có những suy tính riêng của mình.

Nền tảng này là một nền tảng phát sóng trực tiếp, kiếp trước Thu Xích Tây đã từng nghe qua lúc học đại học, nó được gọi là "sao hỏa", ý vì người ta chỉ kịp thấy ánh sáng của nó hiện lên trong chớp mắt, toàn cảnh chưa thấy rõ đã biến mất. Đây là điển hình của mặt trái của việc tạo ra những thứ mới mẻ, hơn nữa còn là loại ca điển hình trên con đường lót đường cho những người làm theo sau đó. Thu Xích Tây chỉ không ngờ người đứng sau là Liễu Tri Tự.

Theo ý tưởng của Liễu Tri Tự, đó không phải là khoản lỗ lớn, hiện giờ Thu Xích Tây cũng có vài ý tưởng để bán nền tảng này, đẩy phần rủi ro sau đó cho người mua nó. Nhưng Thu Xích Tây muốn thử xem có thể biến tia lửa này thành cây đuốc lớn, dĩ nhiên cô muốn thu thù lao không thể chỉ là chút lợi nhuận đó. Chơi cổ phiếu chỉ là nghề phụ, thị trường chứng khoán lên xuống liên tục, không phải là con đường tốt. Mặc dù người nhiều năm kinh nghiệm trong con đường này thì không thể tránh khỏi việc có thể lật xe, Thu Xích Tây không muốn thất bại.

"Tính khí thật xấu" Liễu Tri Tự cười, "Em chỉ cần 6%?"

Thu Xích Tây mặt vẫn không biểu hiện gì nói "Nhiều hơn thì sau này anh sẽ hối hận"

Liễu Tri Tự như bị choáng váng, anh cười phá lên "Tiểu Thu,… ha ha ha, em là người kiêu ngạo nhất anh từng biết!"

Thu Xích Tây ngồi đối diện lặng lẽ chờ Liễu Tri Tự cười xong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!