Chiều muộn, tôi đạp xe về nhà. Bầu trời khoác lên mình sắc cam rực rỡ, những tia nắng cuối ngày nhuộm vàng con đường tôi đi qua. Gió chiều thổi nhè nhẹ, lùa qua mái tóc. Tôi hít một hơi thật sâu, cảm nhận làn gió lướt qua da, mang theo sự khoan khoái nhẹ nhõm.
Bánh xe lăn đều trên mặt đường, phát ra những tiếng lạo xạo nhè nhẹ mỗi khi cán lên những chiếc lá khô rơi rụng.
Đến một con hẻm, những âm thanh hỗn độn vang lên kéo theo sự chú ý của tôi. Chân tôi chậm rãi đi tới trước lối rẽ chật hẹp ấy.
Ánh mắt tôi lướt dọc theo những bức tường cũ kỹ phủ đầy rêu xanh, nơi những tia nắng hiếm hoi xuyên qua những mái hiên lụp xụp.
Bên trong ngõ hẹp ấy, tôi có thể nhận ra bóng hình rất quen mắt. Đó là Long. Cậu vừa giáng một cú đấm xuống mặt của một người nào đó khiến hắn ta ngã khuỵu ra đất, máu chảy đầy miệng.
Long giương mắt lạnh lùng quan sát hắn, hai đàn em bên cạnh đứng một bên để Long tùy ý hành động.
Tôi từng nghe đồn Long là một người có máu côn đồ, nhưng tôi không quan tâm lắm, bây giờ chứng kiến cảnh trước mắt, có lẽ lời đồn ấy là sự thật. Thường ngày cậu ấy trông có vẻ lười nhác, không mang cảm giác công kích, nhưng sau cú đấm vừa rồi tôi hoàn toàn tỉnh ngộ.
Long không như những gì tôi tưởng tượng qua vẻ bề ngoài của cậu ấy.
Khi người dưới đất ôm lấy chân của Long, cậu ta lạnh mặt đá văng khiến lưng hắn đập vào góc tường. Mặt Long lúc này không một chút biểu cảm còn tôi thấy cái lạnh râm ran từ sống lưng lan ra khắp cơ thể. Tim đập thình thịch, nhưng tay chân lại cứng ngắc, không nhấc lên nổi.
Cảnh tượng trước mắt như một thước phim quay chậm, đầy căng thẳng, mà tôi chỉ có thể đứng ngoài nhìn.
Tôi tròn mắt, vừa sợ vừa tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi nghĩ Long không phải là một kẻ thích đi kiếm chuyện với người khác. Có lẽ kẻ kia đã gây chuyện gì đó khiến cậu không hài lòng?
Tôi tự động viên bản thân mình như thế, vì tôi không muốn cậu dính dáng vào con đường đen tối, đánh nhau, hút thuốc hoặc là tệ hơn.
Ngay lúc tôi còn đang nghĩ miên man, ánh mắt Long bất ngờ xẹt qua. Tôi cảm thấy rùng mình, thôi rồi, phải chạy ngay trước khi bị Long tóm được.
Đứng lại đó!
"Tôi xin lỗi, tôi không thấy gì hết!" Tôi la lên bằng tất cả sự sợ hãi của mình.
Khoảng cách của chúng tôi không quá xa, chỉ với vài bước chân, Long đã lao tới, suýt nữa là bắt được tôi. May mà tôi phản ứng nhanh, vội vàng đạp mạnh bàn đạp để chiếc xe di chuyển trước khi bị tóm lại. Trong đầu chỉ nghĩ đến cảnh bị Long tóm được rồi tẩn cho một trận giống tên ban nãy.
Vậy mà khi đó tôi còn lo lắng cho cậu ta.
Buổi tối hôm ấy, tôi cứ suy nghĩ mãi về chuyện hồi chiều. Kiểu gì mai tôi cũng gặp lại cậu ta trên lớp học, không biết sẽ phải đối diện như thế nào nữa. Nghĩ đến cái bộ dạng thảm thương của người bị đánh tôi lại lạnh sống lưng.
Hoá ra Thảo cảnh cáo tôi cũng không thừa.
Ngồi làm bài tập về nhà mà tôi chẳng tập trung nổi. Thậm chí tôi còn viết nguyên một bài xin lỗi ra giấy để mai trình bày với Long.
"Về chuyện hôm qua tớ thực sự xin lỗi vì đã lén nhìn. Là do tớ đã tò mò, tớ biết sai rồi, xin đừng đánh tớ. Sau này cậu cần giúp gì tớ cũng sẽ dùng hết sức mình để làm. Hay trên lớp cậu có cần người chép bài, làm bài hộ,... tớ sẽ làm giúp cậu hết."
Aishhh không được!
Sao lại thành tớ
- cậu thảo mai thế này? Đã tránh không được giờ còn tự nhận thêm việc vào người nữa. Không được, phải viết cái khác.
"Chuyện hôm qua cậu có thể bỏ qua cho tôi không? Tôi thực sự không cố ý xen vào. Tôi sẽ giả mù, giả câm, giả điếc, nhất quyết không khai nửa lời với bất kỳ ai."
Trời ơi nhức đầu quá!
Trung bình văn 8,3 mà không biết viết vài câu xin lỗi chân thành là sao?
Đang vò đầu bứt tai, điện thoại của tôi rung lên. Một dòng thông báo từ Facebook khiến tôi chết lặng: Lê Viết Hoàng Long đã gửi một lời mời kết bạn.
Gì đây? Cậu ta nổ phát súng đầu tiên để cảnh cáo tôi ư? Thật sự khiến người ta đau tim. Giá mà lúc đấy tôi không tò mò mà băng nhanh qua con hẻm thì bây giờ đâu phải nơm nớp lo sợ thế này. Tôi phải làm sao đây?
Hay là giả mù coi như không biết, mai cậu ta có hỏi cứ bảo không dùng Facebook thường xuyên nên không thấy thông báo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!