Chương 63: (Vô Đề)

Sau khi tiễn Charzo rời khỏi cảng, Dan ngạc nhiên khi nhìn thấy hai bóng người, một lớn một nhỏ, đang chần chừ bên cạnh cabin của nhân viên quản lý cảng.

Khi cậu bước tới, đứa trẻ nhìn thấy cậu trước, bèn hét lên Dan! rồi chạy đến, nụ cười phấn khích bừng nở trên môi em.

Dan theo bản năng đón được cô bé, chợt kinh ngạc:

"Nina? Sao con lại ở đây?"

Cô bé mặc áo hoodie màu lam, tóc buộc đuôi ngựa sau gáy, đôi mắt xanh long lanh. Em quay đầu nhìn mẹ, không đáp lời.

Mẹ Nina trông hơi mất tự nhiên, cô vẫy tay gọi Nina quay lại, ngập ngừng nói:

"Nếu cậu không phiền, chúng ta tìm chỗ nói chuyện được không?"

Dan ngẫm nghĩ, dẫn họ đến một quán cà phê gần cảng.

Gọi đồ uống cho hai mẹ con xong, cậu bưng khay trở lại chỗ ngồi bên cửa sổ, vươn tay ra trước:

"Lần trước vội vàng nên chưa kịp giới thiệu, tôi là Dan Smithton."

Người mẹ trẻ đưa tay ra bắt tay cậu: Martha Reed.

"Vậy thì, cô Reed, hôm nay cô dẫn Nina tới, là có chuyện gì cần tôi giúp ư?"

Martha do dự một lúc rồi nói với Nina,

"Bé yêu, con ra ngoài chơi một lát nhé? Mẹ có chuyện cần nói với ngài Smithton. Đừng đi xa quá."

Nina gật đầu, quay người chạy ra ngoài.

"Là thế này, ngài Smithton, do núi lửa phun trào nên gia đình chúng tôi quyết định chuyển đi, nhưng Nina, con bé… Nina thực ra là con của tôi và chồng trước. Người chồng hiện tại của tôi… anh ấy không thích Nina cho lắm.

Ban đầu quan hệ giữa cả hai vẫn khá hài hòa, nhưng vì con trai tôi mắc bệnh hen suyễn bẩm sinh, sau khi núi lửa phun trào chúng tôi dự định chuyển đến một nơi có khí hậu tốt hơn ở Trung Âu, nhưng Nina không muốn đi…

"Vừa nói, cô vừa hướng mắt ra con phố bên ngoài cửa sổ, Nina đang ngồi xổm bên bồn hoa, không rõ đang làm gì."Thế nên?Dan nhíu mày.Tôi đã thử mọi cách để trò chuyện với Nina, nhưng con bé…

"Martha vung tay lên trong vô vọng:"Chúng tôi không có người quen nào ở Reykjavík, tôi đã nghĩ… nếu được, chúng tôi có thể gửi Nina ở chỗ cậu hai tháng được không? Tôi và Morgan… chồng tôi, chúng tôi sẽ nghĩ cách đón con bé trở về châu Âu.

Bệnh tình của Billy đang chuyển biến xấu, chúng tôi không thể trì hoãn thêm. Ngài Smithton, từ lần trước Nina cứ nhắc mãi về cậu, tôi cũng biết đề nghị này hơi đột ngột, nhưng Nina vẫn chưa đến tuổi đi học, đó là cách duy nhất tôi có thể nghĩ đến lúc này…

"Dan im lặng hồi lâu. Martha như chợt nhớ ra điều gì:"À, tất nhiên tôi sẽ trả tiền, cậu không cần lo lắng điều này…Không phải là vấn đề tiền bạc, cô Reed.

"Dan khẽ đưa tay lên ngắt lời cô, cậu hơi cau mày:"Cô đã nói chuyện này với Nina chưa?

"Vẻ mặt Martha trốn tránh:"Vẫn chưa… Trên thực tế chúng tôi không có nhiều thời gian, để con bé ở lại Reykjavík đã là nhượng bộ lớn nhất mà tôi có thể…

"Dan mặc kệ cô, nghiêng người gõ nhẹ vào cửa sổ, Nina ở bên ngoài nghe thấy tiếng động bèn quay đầu, tò mò nhìn họ. Dan ra hiệu"tới đây

"với em, cô bé nghiêng đầu nhìn mẹ rồi ngập ngừng bước vào. Dan gọi cô bé đến bên mình, hơi cúi người để nhìn thẳng vào mắt em, cậu nói,"Nina, bây giờ ba mẹ con muốn đưa em trai trở về châu Âu để chữa bệnh. Con có muốn đi cùng họ không?

"Nina lắc đầu không chút do dự. Dan còn chưa kịp đặt câu hỏi tiếp theo, Nina đã bắt lấy ống tay áo cậu, rụt rè hỏi,"Con có thể ở cùng chú không ạ?"

Đáp án đã quá rõ ràng, nhưng trên mặt Dan vẫn còn nét do dự.

Không phải cậu lo không thể chăm sóc cho cô bé này, mà vì phía August mãi không có tin tức khiến cậu cảm thấy bất an.

Kế hoạch ban đầu của cậu là giải quyết vài việc ở cảng rồi sẽ tới Greenland xem rốt cuộc có chuyện gì, nếu như dẫn theo cô bé này… Bất kể Nina có muốn đi cùng hay không, chỉ riêng việc chuẩn bị lên đường thôi cũng đủ khiến cậu đau đầu.

Được không ạ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!