Chương 36: (Vô Đề)

Hai ngày trước, trên mặt đất.

Bão tuyết vẫn chưa hoàn toàn dừng lại nhưng tốc độ gió đã giảm xuống đôi chút. Chiếc trực thăng nghiêng ngả hạ cánh xuống khoảng trống bằng phẳng phía sau một ngọn đồi.

"Luồng không khí phía trước không ổn định. Tôi e qua đó thì sẽ gặp nguy hiểm. Máy bay dừng ở đây, bên kia ngọn đồi này là nơi cuối cùng chúng tôi bắt được tín hiệu của đội trưởng." Phi công ở khoang điều khiển quay đầu lại giải thích cho mọi người.

Heath gật đầu tỏ ý đã biết rồi dẫn đầu nhảy xuống từ cửa khoang.

Murphy và Ian theo sát phía sau, ngoài ra còn có ba thành viên khác trong đội.

"Đội tìm kiếm cứu nạn chuyên nghiệp của cảnh sát biển Greenland đang trên đường tới. Sau khi xác định được khu vực tìm kiếm cứu nạn thì họ sẽ chịu trách nhiệm chính, chúng ta chỉ cần phối hợp với công tác của họ.

Với những thông tin đã biết, lần cuối đội trưởng đội tuần tra phát tín hiệu là ở khu vực lân cận Đảo Hiệp Hội Địa lý, cụ thể là 72.6° Vĩ Bắc và 28° Kinh Tây gần trạm nghiên cứu khoa học Hoàng gia Đan Mạch. Tiếp theo, chúng ta sẽ tới thềm lục địa dọc bờ biển xem có phát hiện được gì không.

Hai người một nhóm, đi bộ tới đó. Mặt khác, từ dữ liệu mà giáo sư Murphy cung cấp, do núi lửa dưới đáy biển thức giấc, khu vực thềm lục địa này cực kỳ không ổn định. Ưu tiên hàng đầu là phải đảm bảo sự an toàn của chính mình, giữ liên lạc qua bộ đàm.

Rõ chưa?…Rõ!"

Heath để Ian và một thành viên khác dẫn đầu đội ngũ, y và giáo sư Murphy theo sau.

Ngọn đồi trước mặt không quá cao. Sau khi leo lên đỉnh đồi, cánh đồng băng bằng phẳng vốn nên xuất hiện trước mắt họ nay đã bị biến dạng khi thềm băng bị gãy. Từ vị trí của họ có thể thấy những khe rãnh chằng chịt trên mặt băng, giống như có người dùng cái đục khắc vài nét nguệch ngoạc.

Thềm băng bằng phẳng ban đầu bị uốn cong, một sườn dốc thì dựng đứng, bị gãy ở giữa thành vết nứt sâu hun hút; một bên thì đột ngột chìm xuống, như một cái miệng đen ngòm.

Khung cảnh hoang tàn.

"Tình hình tệ hơn tôi nghĩ." Giọng giáo sư Murphy vang lên bên cạnh Heath, quai hàm bạnh ra bên dưới mũ trùm đầu cũng toát lên sự lo lắng nơi cô.

"Đồng nghiệp của cô vẫn đo lường được sóng địa chấn à?" Heath hỏi.

Giáo sư Murphy lắc đầu:

"Thông tin từ hai mươi phút trước cho thấy sóng địa chấn đã lắng xuống."

"Nói cách khác, ít nhất thềm băng chết tiệt này sẽ không nứt thêm nữa?"

"Trên lý thuyết thì là vậy."

Hiển nhiên Heath không hài lòng với câu trả lời của cô, nhưng y cũng không nhiều lời. Nhìn vị trí hiện tại của họ, y chỉ tay về phía trước:

"Nếu cảm giác phương hướng của tôi không sai, đi tiếp thêm hai cây số là tới trạm nghiên cứu khoa học?"

Giáo sư Murphy gật đầu xác nhận: Đúng.

Đi thôi.

Ian dẫn đoàn người chầm chậm đi xuống từ sườn dốc phủ tuyết.

Heath và giáo sư Murphy tụt lại ở cuối. Y dõi theo bước chân cô, hai tay luôn trong tư thế sẵn sàng đỡ người bất cứ lúc nào.

Giáo sư Murphy nhận ra y căng thẳng, cảm giác mắc cười nhiều hơn là không thoải mái. Cô dừng bước, nhìn y:

"Thượng úy Ibron, trông tôi giống sắp ngã lắm à?"

Heath lúng túng cười: Ặc… Tôi chỉ lo…

"Có vẻ anh hiếm khi giao tiếp với những người như tôi? Chúng tôi không phải chỉ ngồi trong văn phòng cả ngày. Là nhà khoa học của Viện Nghiên cứu Khí tượng, chúng tôi cần phải tiến hành nhiều nghiên cứu thực địa* để tích lũy kinh nghiệm.

Dù công nghệ phát triển nhưng có rất nhiều điều bí ẩn trong tự nhiên mà chúng ta không thể tưởng tượng và cũng không thể mô phỏng bằng máy tính. Thế nên anh không cần phải lo lắng. Số lần tôi tới đảo Greenland nhiều hơn anh nghĩ rất nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!