Do địa hình lõm xuống của hồ băng nên gió lạnh từ bên ngoài không thổi vào được, nhiệt độ cũng không bị giảm mạnh. Nghe luồng khí rít gào ở phía trên cuốn theo những bông tuyết đập vào bốn bức tường hồ băng rồi lại gào thét lao đi, họ cảm thấy ở bên dưới như thế này có khi còn ấm áp hơn.
Dan ôm đầu gối ngồi cạnh August, kéo cổ áo khoác chống rét đến tận cằm. Trên cổ cậu vẫn quấn chiếc khăn August đưa cho lúc trước. Đôi mắt cậu khép hờ, trong bóng tối tĩnh lặng, các giác quan khác dường như càng nhạy bén hơn.
Thậm chí cậu có thể tưởng tượng được cơn bão bên ngoài đang tàn phá cả cánh đồng băng như thế nào.
Đột nhiên, một tiếng răng rắc nhỏ bé phát ra từ bức tường băng đối diện. Dan chợt mở mắt.
Cùng lúc đó, trên bờ biển đối diện với đảo Hiệp hội Địa lý.
Một mỏm đất dài và hẹp trông như một mũi tên đột ngột đâm sâu vào biển băng, thềm băng trong suốt run rẩy, như có thứ gì đó sắp phá kén từ dưới lớp băng. Những vết rạn nhỏ như mạng nhện, dần dần lan khắp lớp băng. Vài giây sau, dường như cuối cùng mặt băng không chịu đựng được nữa.
Cùng với những tiếng răng rắc khe khẽ, nó dần dần nứt vỡ.
Vết nứt lan ra cực nhanh. Không tới nửa phút, toàn bộ thềm băng ven biển vỡ thành bốn, năm mảnh. Những tiếng ầm ầm vang vọng từ đáy biển.
Mỏm đất dường như cũng cảm nhận được cơn thịnh nộ đến từ biển sâu, lớp nham thạch cũng bắt đầu rung lắc, bốn bức tường của trạm nghiên cứu khoa học phía trên cũng bắt đầu rung chuyển.
Sau vài giây ngoan cố chống chọi, không hề có một dấu hiệu báo trước, cả tảng nham thạch bị nứt một đường ngoằn ngoèo ở giữa. Khe nứt trông như một con rắn độc thè lưỡi, nó dùng tốc độ cực nhanh bò đến chỗ trạm nghiên cứu khoa học, không chút thương tình mà cắt khối kiến trúc này thành hai khúc.
Có thể nhìn thấy những thiết bị bên trong, bao gồm máy tính, bàn ghế, giá sách đều rơi xuống vực sâu hun hút của khe nứt.
Bên trong hồ băng.
Khi âm thanh đầu tiên vọng tới, Dan còn nghi ngờ là ảo giác, nhưng khi những âm thanh tiếp theo vang vọng, cậu cảnh giác ngồi thẳng người, vặn đèn pha trên đầu.
Ánh sáng nhợt nhạt chiếu sáng trong bán kính vài mét. Cậu đứng dậy, đi đến bức tường băng cách đó vài bước. Không biết từ bao giờ, trên bức tường bóng loáng đã xuất hiện những vết rạn xấu xí, không tìm thấy khởi nguồn. Trong vài giây khi cậu đang quan sát, nó vẫn chầm chậm lan lên phía trên đầu họ.
Một dự cảm chẳng lành dâng trào, cậu quay lại ngồi xuống bên cạnh August, khẽ lắc vai anh: Thiếu tá, thiếu tá?
Cậu gọi tới tiếng thứ hai thì August mở mắt, anh giơ tay chắn ánh đèn trên đầu Dan, giọng hơi khàn: Sao vậy?
"E là chúng ta phải di chuyển. Có vết rạn trên bức tường băng đối diện."
Nghe xong câu này, ánh mắt August lập tức tỉnh táo. Anh đứng dậy từ trong túi ngủ, bật đèn pha trên đầu mình. Đi tới chỗ tường băng, anh chỉ nhìn thoáng qua đã đưa ra phán đoán:
"Xem ra động tĩnh bên ngoài vẫn chưa kết thúc. Không thể tiếp tục ở lại đây, bức tường này sắp vỡ."
Dan ngẩng đầu nhìn về phía họ rơi xuống: Đi lên?
August đang định lên tiếng, một bóng đen đổ ập xuống nơi họ đang đứng. Dan phản ứng rất nhanh, cậu kéo anh về phía mình, nhũ băng rơi đúng vào chỗ anh vừa đứng. Không cho họ có thời gian nói chuyện, những khối băng đủ mọi kích thước từ trên đầu rơi xuống.
Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân họ cũng bắt đầu rung chuyển.
Lui vào bên trong! August chỉ kịp hét lên một tiếng. Hai người vội vàng nhặt ba lô và túi ngủ trên mặt đất rồi lùi sâu vào trong hồ băng.
Khi tới chỗ lối vào chỉ đủ cho một người đi qua, Dan dừng bước, ngập ngừng nhìn về phía August.
Bên ngoài vẫn tiếp tục chấn động, August cũng biết cứ thế xông vào không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng lúc này cả hai đã tới bước đường cùng.
Hoặc là đứng im chờ băng rơi vào đầu, hoặc là đánh cược thử đi vào bên trong.
"Tôi đi vào trước, cậu theo sát phía sau, phải cẩn thận." Anh nặng nề nhìn Dan rồi xoay người chui vào hang.
Dan quay đầu nhìn thoáng qua nơi họ ngã xuống, vết nứt thứ hai khiến con dốc không còn hình dạng ban đầu. Cậu cắn răng, xoay người theo August chui vào cửa hang chật hẹp.
Căn cứ cảng Faeringehavn, 6 giờ 45 phút sáng, ở sân tập.
Bầu trời vẫn còn u ám, một màu xanh lờ mờ lộ ra ở chân trời phía Đông, như thể đó là sự nhượng bộ lớn nhất của nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!