Chương 30: (Vô Đề)

Vì tay August bị thương nên họ phải dừng lại nghỉ ngơi tại chỗ ba ngày. Đến khi tiếp tục lên đường, đêm vùng cực đã buông xuống.

Đàn chó kéo xe được nghỉ ngơi vài ngày nên dồi dào năng lượng, chiếc xe trượt tuyết lướt êm ru trên cánh đồng băng. August đứng ở một bên xe trượt tuyết, bàn tay không bị thương cầm hờ dây cương, Dan đối diện với vị trí của anh… Bây giờ cậu biến thành người làm chủ.

Đèn pha trên mũ của hai người tạo thành hai vòng tròn màu trắng mờ ảo trên nền tuyết, khiến người ta có ảo giác đang ở dưới lòng đất.

Do tầm nhìn bị thu hẹp nên tốc độ của họ cũng không nhanh. Gần trưa, August giơ tay nhìn đồng hồ định vị GPS, quay đầu ra hiệu với Dan:

"Gần đây có một trạm nghiên cứu khoa học cố định. Tới đó chúng ta còn có nhiệm vụ."

Dan đưa dây cương cho anh, August hãm tốc độ, vừa so sánh vừa điều chỉnh hướng đi theo định vị GPS.

Tiến thêm khoảng một dặm về bờ biển phía Đông, trước mắt họ xuất hiện một bóng đen.

Tới rồi. August nhảy ra khỏi xe trượt tuyết, dẫn đàn chó kéo xe đi về phía bóng đen.

"Đây là trạm nghiên cứu khoa học của căn cứ?" Dan hơi ngạc nhiên.

"Có thể coi là vậy. Ban đầu nơi này là một trạm dừng của Đội Thám hiểm Khoa học Hoàng gia. Họ từng có nhân viên cố định túc trực ở đây, chủ yếu để theo dõi sự thay đổi nhiệt độ của vùng biển lân cận.

Sau này để giảm bớt chi phí và nhân lực, lại thêm cải tiến công nghệ, nơi này chỉ còn lại một số máy móc để ghi nhận dữ liệu.

Khi tuần tra hàng năm, chúng tôi sẽ cử một đội tới đây kiểm tra tình trạng máy móc, tiện thể nén dữ liệu cả năm để gửi về trung tâm của họ.

"Đó là một ngôi nhà nhỏ màu xám, được rào lại đơn giản giữa một khu đất trống. August dắt đàn chó kéo xe vào trong hàng rào, quay đầu nói với Dan:"Chỉ cần lấy đồ đạc dùng qua đêm là được, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ lại đây.

"Vừa vào cửa, mùi bụi bặm đã ập vào mặt, August đi tới phía trước, cau mày:"Mùi này… Mở cửa một lúc đã.

"Trước cửa là một mái hiên hẹp, bên tường kê một hàng móc để treo quần áo, phía dưới có vết hình chữ nhật nhạt màu, chắc hẳn lúc trước ở đây từng kê tủ."Cậu cứ xem qua nhé.

Tôi đi kiểm tra tình trạng máy móc." August nói rồi đi vào trong, Dan đáp lại, cậu đặt tạm ba lô ở hiên nhà rồi bắt đầu quan sát xung quanh.

Cấu trúc ngôi nhà rất đơn giản, cuối hành lang là phòng làm việc rộng rãi, August đang đi về phía đó. Chắc hẳn đó là phòng làm việc trước kia của trạm nghiên cứu khoa học. Bên tay phải là một hành lang hẹp, hai bên hành lang đều có một cánh cửa nhỏ.

Một phòng treo biển nhà vệ sinh, một phòng treo biển phòng nghỉ.

Dan đẩy cửa phòng nghỉ, bên trong có hai chiếc giường sắt được trải nệm, phía tay trái cửa ra vào có một chiếc bàn hình vuông kê sát tường, không có cửa sổ.

Cậu hài lòng huýt sáo:

Bất cứ ai phải ngủ trên tuyết cứng hơn hai tháng thì khi nhìn thấy giường đều sẽ dâng trào cảm giác vui sướng từ tận đáy lòng.

Khi cậu vào phòng làm việc, August đang cúi người trước máy tính, ánh sáng xanh của màn hình hắt trên gương mặt anh.

"Ở đây không có đèn à?"

August không ngẩng đầu lên:

"Trước kia thì có, nhưng đường dây cũ không được bảo trì nên đứt rồi. Dù sao mỗi năm cũng chỉ đến một lần, tiết kiệm điện cho mấy ông lớn này."

Trong phòng có bốn chiếc máy tính dựa vào tường, có hai cái đang sáng màn hình. Cái trước mặt August đang chạy code, cái còn lại thì hiển thị bản đồ địa hình, có thể thấy đó là đường bờ biển của khu vực này.

Sáu, bảy chấm sáng màu xanh lá nằm rải rác ở các vị trí khác nhau, chúng nhấp nháy có quy luật.

Chính giữa căn phòng là hai chiếc bàn hình chữ nhật được ghép lại với nhau, phía trên vẫn còn sót lại một số giá tài liệu trống. Mấy chiếc ghế lộn xộn hai bên bàn.

Cửa sổ lên tới tận trần nhà, bởi quanh năm không động đến, trên cửa sổ bám đầy tro bụi.

"Ở đây cũng không tệ lắm." Dan thản nhiên ngồi xuống một chiếc ghế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!