Chương 29: (Vô Đề)

Trong lều hoàn toàn yên tĩnh.

Một lúc sau, Dan ngập ngừng nói:

"Sau đó… ngài không gặp lại Mia… Ý tôi là em gái ngài?"

August hơi lơ đãng: "Không. Thực ra sau chuyện đó, để đề phòng bất trắc, tổng bộ đã nói với Mia về… sự an toàn của con bé, kết quả mọi người đều không thoải mái.

Sau lần đó, Mia viết cho tôi một email, đại ý là nó đã hiểu nguyên nhân và hậu quả, nó sẽ không trách móc tôi nữa, nhưng vẫn cần thêm thời gian để chấp nhận.

Nó sẽ tự chăm sóc bản thân, hy vọng tôi và tổng bộ đừng quấy rầy cuộc sống bình thường của nó.Im lặng.Trên thực tế, tổng bộ cũng không mặc kệ con bé. Theo tôi biết, sau chuyện đó, tổng bộ đã cử một đội chuyên môn bảo vệ an toàn cho nó, mãi đến tận bây giờ."

Dan xâu chuỗi nhân quả của chuyện này.

Chẳng trách khi giao nhiệm vụ, đội trưởng của cậu yêu cầu bảo mật tuyệt đối, không thể để mục tiêu phát hiện cô ấy đang được bảo vệ, cũng khó trách nhiệm vụ không quy định thời gian cụ thể.

Nếu không phải vì vụ nổ súng đó, chắc hẳn giờ phút này cậu vẫn đang canh giữ ở Bắc Ireland.

"Em gái ngài… có lẽ đã tha thứ cho ngài, chỉ là cô ấy biết tính chất công việc của ngài nên không chủ động đến tìm."

August cười nhạt:

"Đã đi tới bước này, đối với tôi mà nói, tha thứ hay không cũng không còn quan trọng. Quan trọng là con bé được an toàn."

Môt lúc lâu sau, Dan thở dài:

"Ai cũng có điều khó xử, tôi tin em gái ngài sẽ hiểu. Đừng tự trách quá nhiều."

August lắc đầu:

"Hôm nay là Mùa Vọng, dẫu sao cũng là thời gian chúc mừng Giáng sinh, không nên nói những chuyện này. À đúng rồi," Anh nói, lấy cuốn sổ bìa xanh từ trong túi: Của cậu à?

Dan ngạc nhiên nhận lấy:

"Tôi còn tưởng làm mất rồi, ngài thấy nó ở đâu vậy?"

August nở nụ cười ấm áp: Rogers nhặt được.

Dan không nói gì, khóe miệng cậu hơi cười. Cậu mở cuốn sổ lật vài trang rồi đóng lại, đầu ngón tay vuốt ve bìa cứng bên ngoài.

"Tôi không biết cậu theo học nhạc."

"Nói đúng ra thì cũng không phải là theo học. Đôi khi để thực hiện nhiệm vụ, chúng tôi phải tìm hiểu một vài thứ. Kỹ năng chép nhạc của tôi tệ lắm. Có người khuyên tôi nên mang theo một cuốn sổ nhỏ, lúc rảnh rỗi thì chép cho thuộc, sau này thành thói quen."

"Tôi đã lật vài trang, xin lỗi."

Nụ cười trên mặt Dan dịu dàng:

"Không cần phải xin lỗi, ngài xem cũng không sao."

August chỉ vào cuốn sổ trong tay cậu: Bài đầu tiên là?

(*) Ở đoạn này mình cũng không rõ tác giả đang nhắc tới bản Ave Maria nào, có thể là bản của Franz Schubert hoặc của Charles Gounod/ Johann Sebastian Bach.

Dan nhướng mày: Ngài biết bài này?

"Em gái tôi trình diễn bài này trong buổi dạ tiệc tốt nghiệp trung học, tôi đã đệm đàn cho nó. Nhân tiện, Dan, những lúc thế này, đừng gọi tôi là"ngài, gọi August thôi.

Được không vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!