Gần tới 1/8, sự chú ý của mọi người trong sư đoàn cũng chuyển dời đến lễ ăn mừng. Truyện của Trương Lập Quân cũng không còn có người nhắc tới, nhưng mà hai vị thủ trưởng doanh trinh sát lại cảm thấy rất băn khoăn, âm thầm đi tìm cậu ta nói chuyện.
Doanh trinh sát đã tập luyện kịch bản rất nhiều lần, Trình Miễn vẫn loay hoay không có thời gian đi xem thử, trước khi chính thức diễn một ngày, nhân vật nam trung đội trưởng Giang Giang Hải Dương đưa ra kháng nghị với anh, yêu cầu liên trưởng đến kiểm tra.
Trình Miễn và Từ Nghi rút thời gian cùng đến xem qua, mà nam chính bởi vì có mặt lãnh đạo, khẩn trương quá độ, giẫm tuột cả váy váy ngắn của nữ chính, cuối cùng kết thúc bằng đoạn tiểu cô nương mắng Trung đội trưởng Giang một câu lưu manh, nhấc váy chạy trốn.
Tại khán đài các chiến sĩ tặng trung đội trưởng Giang một loạt tiếng thở dài, Trình Miễn ngồi ở phía sau, cũng không nhịn được cười, tâm tình lo lắng nhiều ngày qua khẽ chuyển biến tốt.
Sau khi kết thúc, anh chắp tay đi tới phía hậu trường, nói với Giang Hải Dương: "Cậu như thế mà được à? Tôi nhắc nhở cậu một câu, sáng mai đã phải biểu diễn rồi đấy."
Giang Hải Dương cau mày ủ dột bới bới mái tóc: "Lần đầu mà, liên trưởng anh phải tin tưởng em, đây là lần đầu nên thể hiện thất thường!"
Trình Miễn chau chau mày, nét mặt kia rõ ràng đang nói: tin được cậu mới là lạ.
Thư kí Từ đứng phía sau thở dài: "Nhưng mà đây là đại biểu cho thể diện của cả đại đội chúng ta thậm chí của toàn bộ tiểu đoàn, không nên xem thường, nên mời người tới chỉ đạo thôi."
Trình Miễn nhìn anh: "Mời ai hả?"
Từ Nghi giả bộ suy tư: "Aizz, kịch bản này do ai viết ấy nhỉ?"
Liên trưởng Trình chỉ trong một tích tắc đã hiểu, vỗ vỗ bả vai thư kí Từ, xoay người đi đến phòng của lão Chu xin chỉ thị.
Giang Hải Dương nhìn bóng lưng của liên trưởng bọn họ, chậc chậc hai tiếng: "Hiểu rõ quá, đáng lẽ nên để liên trưởng diễn vai nam chính!"
Từ Nghi nghe chỉ cười.
Hà Tiêu nhận được điện thoại của Trình Miễn khi đang đi dạo phố với Lỗi Lạc, nghe anh nói xong, đầu muốn vỡ ra. Thì ra cô hết làm biên kịch, lại còn phải làm đạo diễn?
"Các anh không tìm được người khác sao?" Hà Tiêu nhỏ giọng oán trách, "Không thể cái gì cũng đều là em chứ?"
"Không được." Trình Miễn rất đứng đắn cự tuyệt, "Chỉ đạo viên Từ của bọn anh nói rồi, người hiểu hết tinh túy của nguyên tác, chính là tác giả."
Hà Tiêu không nhịn được mắng anh: "Sao anh có thể đổ cho chỉ đạo viên Từ nhỉ? Đừng lúc nào cũng lấy anh ấy làm bia đỡ đạn, như thế là không đúng!"
Trình Miễn cười, chỉ cần nói chuyện với cô, tâm tình của anh lại cực kì tốt."Đến đây đi, anh sẽ xin cho em một phòng thật tốt. Đây chính là thủ trưởng đặc biệt phê chuẩn đó, không kết hôn thì không được đối xử như thế đâu."
"Không có gì lạ nha." Hà Tiêu lầu bầu một tiếng.
"Quyết định như vậy đi." Trình Miễn hắng giọng, "Sáng mai chín giờ, anh sẽ chờ em ở cổng chính doanh trại."
Nói xong, lần đầu tiên anh chủ động cúp điện thoại của Hà Tiêu.
Hà Tiêu mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, Lỗi Lạc cũng cười to : "Này Trình đẹp trai cũng can đảm nha, dám cúp điện thoại của cậu." Thấy Hà Tiêu có dấu hiệu thay đổi mục tiêu, cô vội vàng nói, "Định đi thật à? Không tốt nha, anh ấy bảo là cậu phải đi à, sẽ chiều hư anh ấy nha."
Lúc này Hà Tiêu mặc kệ Lỗi Lạc giễu cợt mình, cô cất điện thoại di động, dù vậy vẫn ung dung nhàn nhã nhìn cô ấy: "Vừa nói đến đâu rồi nhỉ? A nhớ rồi, cậu vừa mới nói, mấy ngày tới sẽ chuẩn bị đi Tây Bắc một chuyến?"
Lỗi Lạc lập tức phủ nhận: "Mình thật muốn đi du lịch nha, không phải đi gặp Diệp Hồng Kỳ!"
Hà Tiêu không nói lời nào, chỉ nhìn cô ấy.
Lỗi Lạc bị cô nhìn như vậy, vội vàng giơ tay lên thề thốt: "Mình nói thật đó, ai lừa cậu là con chó nhỏ. Ai mà rảnh rỗi đi tới sa mạc rộng lớn, mình rất bận bịu đó!"
Làm như muốn chứng lời mình nói, Lỗi Lạc vừa nói xong, điện thoại trong tay liền vang lên. Cô sửng sốt một chút, lập tức nhận, vẻ mặt từ từ trở lên nặng nề.
Hà Tiêu đứng ở một bên, dùng ánh mắt ân cần hỏi thăm: "Sao vậy?"
Lỗi Lạc có chút khẩn trương cúp điện thoại: "Mình phải về nhanh đây, ông ngoại mình ngã bệnh nhập viện rồi, nên phải về nhà thăm ông."
Trùng hợp như thế?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!