"Mẹ ơi... Mẹ ơi..."
Chất giọng ngọng nghịu của Jinnie làm nàng giật mình vội lau nước mắt.
"Ôi con gái cưng của mẹ, sao lại chạy vào đây"
"Mẹ lại khóc sao?"
Nàng bồng con bé đặt vào lòng, búng nhẹ mũi nó thì ra mỗi lần nàng khóc con bé đều biết sao?
"Mẹ nhớ umma của con thôi"
"Mẹ có Jinnie rồi mẹ không được khóc nữa.
Mà mẹ ơi umma là người như thế nào ạ?" Con bé ngay ngô hỏi, làm nàng có chút khó xử không biết trả lời thế nào.
"Con nhìn này người cạnh mẹ là umma con đấy, rất xinh đẹp, là một người chính nghĩa, đã giúp đỡ rất nhiều người. Umma bảo vệ mẹ rất tốt" nàng chỉ vào khung hình.
"Môi con và umma giống nhau này"
"Ừm con rất giống umma"
"Vậy con sẽ bảo vệ mẹ như umma, con sẽ làm việc chính nghĩa, sẽ giúp đỡ nhiều người. Nhưng mà umma đi đâu rồi ạ?"
"Umma đã đi theo Chúa rồi... Umma con hư lắm bỏ mẹ con mình"
"Nhưng con sẽ không bỏ mẹ... Mẹ đừng khóc nữa" bàn tay nhỏ xíu cứ vương lên lau đi nước mắt nàng. Đứa trẻ này của nàng tuy mới 3 tuổi nhưng rất hiểu chuyện, tuy giọng vẫn còn ngọng nghịu nhưng nói rất nhiều khiến nàng vơi đi sự đau buồn rất nhiều. Con bé chính là món quà mà Jisoo dành cho nàng mà.
"Kim Jinnie bà hoàng phá hoại, có khách đến thăm này" Giọng Lisa từ ngoài vang vọng cả sân vườn.
"Dì Lisa con chỉ muốn kiểm tra chất lượng mấy quả dì trồng thôi" con bé nhảy xuống ghế chống nạnh cãi lại.
Nhưng con bé chợt mở to mắt nhìn người con gái đi bên cạnh Lisa.
"Mẹ ơi dì Lisa đi cùng ai xinh đẹp lắm mẹ, rất sang trọng luôn" con bé chạy đến kéo tay nàng.
"Vợ tương lai của dì đó"
Nàng nghe vậy liền muốn té ghế đứng phất dậy quay lại nhìn.
"Chae... Chaeyoung unnie chị về rồi"
"Ừm chị về" Em cười tươi gật nhẹ đầu.
"Jinnie mau chào dì Chaeyoung đi"
"Con chào dì Chaeng" con bé ngoan ngoãn cúi gập người.
"Yahh Kim Jinnie cái tên đó chỉ được một mình dì gọi thôi"
"Mặc kệ dì, nhìn dì chả xứng với dì Chaeng xíu nào. Dì thấy người ta xinh đẹp rồi nhận vơ như trên tivi đúng không?"
"Con thử nói lại thử xem, dì quăng con vào chuồng bò để bọn nó đá con ra biển bây giờ"
"Xì dì Lisa là đồ hung dữ" con bé lè lưỡi co chân chạy đi mất.
"Con bé con em sao?" Em ngờ ngợ hỏi.
"Phải là con em và Jisoo, nó là đứa trẻ bình thường" Nàng có chút buồn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!