Tiết Tư Đồng kinh ngạc hít sâu một hơi, mùi hương nhàn nhạt trên người Trình Yến theo đó tràn vào khoang mũi. Một tay anh nắm cổ tay cô, tay kia đỡ sau eo cô, nơi bị anh chạm vào như thể có tia lửa đang đốt cháy, như muốn xuyên thủng làn da.
Cô mất khoảng nửa phút mới hoàn hồn lại, như bị điện giật bật khỏi người Trình Yến: "Xin, xin lỗi."
Trình Yến chậm rãi rút tay về, lúng túng ho nhẹ một tiếng, tranh thủ lúc không ai để ý lén nuốt nước miếng: "Chỉ là tiện tay thôi."
Lộc Miêu Miêu cố nhịn cười bước đến bên cạnh Tiết Tư Đồng hỏi: "Không sao chứ? Mình không cố ý đâu."
Tiết Tư Đồng vẫn còn chưa hoàn hồn, vừa gật đầu vừa lắc đầu: "Không, không sao cả."
Cô không để bụng hành động của Lộc Miêu Miêu, chỉ là khi nãy suýt ngã, cô cứ tưởng mình sẽ bị thương, ai ngờ lại không sao, thậm chí còn ngã vào lòng Trình Yến, đến cả tiếng tim đập, mùi hương trên người cậu, cả lỗ chân lông trên mặt anh cô đều như nhìn thấy rõ.
Cô chưa bao giờ ở gần Trình Yến đến vậy, cú va chạm này khiến Tiết Tư Đồng vừa sợ vừa ngọt ngào.
Tâm trạng rối ren đó, cô không dám nói với ai, thậm chí cả Hứa Giai Di người biết hết mọi chuyện cô cũng không kể. Về đến nhà, Tiết Tư Đồng liền viết hết những gì xảy ra ở "đêm hoa quỳnh nở" vào nhật ký.
Cùng lúc đó, Trình Yến đăng một story, chỉ có biểu tượng mặt trời mơ hồ, không kèm dòng chữ nào.
Khi Tiết Tư Đồng thấy thì dưới bài chỉ có Hà An Hằng và Chu Thẩm Dật bình luận, hai người họ dường như biết gì đó nên bình luận toàn trêu chọc.
[Hẹ Tử Hà Tử]: Không chữ thắng có chữ, chiêu này mày chơi quá nhuần rồi đấy.
[Khương Tử Nha rơi rồi]: Mày lẳng lơ ghê đó.
Tiết Tư Đồng vừa định thoát ra, thì lại bật lên bình luận mới của Lộc Miêu Miêu, một tràng "hahahahahaha", cách màn hình cũng tưởng tượng được tiếng cười như cướp núi của cô nàng.
Tiết Tư Đồng không hiểu, tưởng họ vừa chơi game thắng nên không suy nghĩ nhiều, cẩn thận cất nhật ký vào ngăn kéo rồi ra ngoài trông em trai.
—
Tin đồn giữa Trình Yến và Châu Thư Khiết tan biến sau khi Trình Yến đăng bài "xàm xí", các bạn trong lớp bàn tán chừng hai ba ngày rồi cũng không ai nhắc đến nữa. Cả chuyện như đám mây trôi trong bầu trời, thoảng qua rồi tan biến.
Khi Châu Thư Khiết biết được thì cô ấy vừa từ cuộc thi khiêu vũ đại diện Nhất Trung Nam Du trở về. Ngay ngày hôm đó, cô ấy đến tìm Trình Yến, hỏi anh tại sao lại làm vậy.
Trình Yến lạnh nhạt: "Tôi từng cho cậu cơ hội giải thích."
Châu Thư Khiết chột dạ: "Tớ chỉ là… vẫn chưa nghĩ ra cách nói sao cho ổn."
Trình Yến cười khẩy: "Từ điển cũng phải soạn xong rồi mà còn chưa nghĩ ra được? Tôi đã nói, đến lúc tôi lên tiếng thì ý nghĩa sẽ khác."
Nói xong, anh quay lưng bỏ đi, bị Châu Thư Khiết gọi lại: "Trình Yến, cậu có phải thích ai rồi không?"
Bước chân Trình Yến khựng lại, im lặng vài giây rồi ném lại một câu: "Liên quan gì đến cậu."
—
Tiết học thể dục tiếp theo, thời tiết ở Nam Du bắt đầu ấm lại nhưng vẫn không ổn định, chênh lệch nhiệt độ sáng tối khá lớn, khiến đồng phục của học sinh trong lớp loạn cả lên, người mặc áo khoác đông, người chỉ mặc đồng phục ngắn tay, người thì mặc hai lớp.
Tiết Tư Đồng sợ lạnh, vừa mặc áo ngắn tay vừa khoác thêm áo dài tay. Sau khi chạy khởi động xong, đám con gái như thường lệ tìm chỗ râm nghỉ ngơi, cô và Lộc Miêu Miêu vừa ngồi xuống thì Trình Yến đưa cho cô chai nước: "Tạp hóa đang khuyến mãi mua một tặng một, tặng cậu một chai."
Chu Thẩm Dật và Hà An Hằng đi phía sau, Chu Thẩm Dật nóng quá nên cởi áo khoác vắt lên vai, hỏi Lộc Miêu Miêu: "Hai cậu có ra tường nguyện vọng xem chưa?"
Lộc Miêu Miêu hỏi ngược lại: "Sao vậy?"
Hà An Hằng ngồi xuống bên cạnh cô ấy: "Trên tường có thêm một câu mới."
Lộc Miêu Miêu xuýt xoa: "Tưởng chuyện gì to tát lắm."
Hà An Hằng vừa nói vừa lén nhìn Trình Yến: "Có người viết một câu: Tiết Tư Đồng, tớ thích cậu. Phía sau còn thêm câu tiếng Anh: Around the galaxy there are no brighter stars than you."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!