Chương 23: Một nam một nữ ở riêng một phòng thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Sau khi Trần Ánh Hà và Trình Đại Hải rời đi, Tiết Tư Đồng ôm cặp chạy vèo vào phòng với tốc độ nhanh nhất, sợ rằng chỉ chậm một bước là bị Trình Yến đuổi kịp và "xé xác thành tám mảnh".

Trần Ánh Hà và Trình Đại Hải rất hiếm khi không có nhà. Lần gần đây nhất họ vắng mặt là khi đến thăm Hứa Tần. Khi đó, Tiết Tư Đồng đến kỳ kinh nguyệt mà quên mang băng vệ sinh, đành phải cắn răng nhờ Trình Yến giúp một lần.

Có bài học từ lần đó, từ ấy trở đi, mỗi lần đi tắm cô đều kiểm tra kỹ xem đã mang đầy đủ quần áo chưa, đến kỳ đặc biệt thì còn soi trước rồi mới dám tắm.

Tối nay trong nhà chỉ còn cô và Trình Yến. Sau khi tắm xong, Tiết Tư Đồng liền chui vào phòng, tỏ vẻ quyết không bước ra ngoài, chăm chú làm bài tập.

Nửa tiếng sau, cô gái đang chăm chú làm bài cau mày nhẹ, cắn đầu bút ra vẻ đang suy nghĩ. Cô giữ nguyên tư thế ấy rất lâu mà vẫn chưa nghĩ ra cách tìm giá trị của K.

Lúc đó, ngoài phòng khách vang lên giọng phát thanh viên rõ ràng, đang giới thiệu lịch sử máy bay và tên lửa từ xưa đến nay. Tiết Tư Đồng bỗng nảy ra một ý tưởng, rón rén mở cửa muốn lén nhìn xem Trình Yến đang ở đâu. Ai ngờ cửa vừa mở ra, ánh mắt cô liền chạm phải ánh nhìn của anh đang ngồi trên sofa, cô khẽ ho một tiếng.

"Cậu không làm bài à?"

Trình Yến dựa lưng trên sofa với dáng vẻ quen thuộc lười nhác, chân dài bắt chéo, tay cầm điều khiển tivi. Ánh mắt nhìn về phía Tiết Tư Đồng mang theo tia giảo hoạt, khóe môi hơi nhếch, giọng nói kéo dài: "Làm xong rồi."

"Ồ." Tiết Tư Đồng đáp lại một tiếng, rồi rầm một cái đóng mạnh cửa.

Trình Yến chẳng buồn để ý, chỉ lặng lẽ tăng âm lượng tivi lên một chút. Không lâu sau, từ khe cửa ló ra một cái đầu nhỏ lấm lét. Còn chưa kịp mở lời, Trình Yến đã khẽ cười: "Đem ra đây đi."

Chỉ ló mỗi cái đầu, Tiết Tư Đồng tỏ vẻ không hiểu:

"Cái gì?"

Trình Yến đi thẳng vào vấn đề: "Bài nào làm không được?"

Tiết Tư Đồng hỏi lại: "Sao cậu biết?"

Trình Yến liếc cô: "Tớ nghe cậu đánh rắm còn biết là thật hay giả."

"…"

Lộc Miêu Miêu từng rất nhiều lần mê trai mà nói với Tiết Tư Đồng một câu: "Đàn ông lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất." Khi đó Tiết Tư Đồng chẳng mấy bận tâm, cảm thấy ai mà chẳng giống nhau, có gì đặc biệt đâu. Nhưng bây giờ thì cô thấy Lộc Miêu Miêu nói hoàn toàn đúng.

Bài toán làm khó Tiết Tư Đồng, đến tay Trình Yến chỉ mất vài phút là đáp án đã hiện ra trong vở nháp. Cách giải rõ ràng, mạch lạc. Khi anh đưa vở nháp cho Tiết Tư Đồng còn nhắc cô.

"Tớ nói rồi, đề thầy Vịt Donald ra rất đơn giản, đừng nghĩ phức tạp quá. Não thầy ấy chỉ nghĩ ra bài theo chiều dọc dễ giải thôi."

Tiết Tư Đồng không biết nếu Vương Trí nghe thấy câu này thì có vui không, nhưng chắc chắn là sẽ túm Trình Yến lại mắng một trận.

Cô cúi người nhìn vào vở nháp, đầu ngón tay chạm vào chỗ "(2) giả sử…".

"Nhưng tớ quen giải luôn cả (3) và (4)."

Trình Yến dùng bút gõ lên đầu cô: "Đó là lý do vì sao cậu không đủ thời gian làm bài."

Anh ghé sát lại, vô tình chạm vào vai Tiết Tư Đồng, nhưng Trình Yến như không nhận ra, chăm chú giảng giải cách giải bài.

"Cậu có thói quen phân tích vòng vèo rồi mới quay lại trọng tâm." Anh dùng bút đỏ khoanh phần (3) và (4) mà Tiết Tư Đồng viết, "Đoạn này không cần thiết, dư thừa."

Tiết Tư Đồng chống cằm nhìn bài giải: "Tớ sợ viết thiếu thì bị trừ điểm."

Trình Yến lắc đầu bất lực: "Đề yêu cầu cái gì?"

Tiết Tư Đồng: "Phương trình của E và giá trị K."

Trình Yến hỏi tiếp: "Cậu giải ra chưa?"

Tiết Tư Đồng gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!