Chương 41: Đầu ngón tay cô chạm lên cổ anh, giúp anh lau đi lớp kem còn sót lại.

Thời gian tổ chức giải mô hình hàng không quốc gia và NEPCS cách nhau không xa, trước ngày thi đấu, Trình Yến đã vào trại huấn luyện đặc biệt, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài.

Kể từ tối hôm đó, Tiết Tư Đồng không gặp lại Trình Yến nữa, ngay cả một tin nhắn từ anh cũng không nhận được.

Trong khi Trình Yến miệt mài luyện tập trong trại huấn luyện thì Tiết Tư Đồng cũng ngày đêm cặm cụi học hành, giữa trường và nhà, chạy đua với thời gian. Trác Phi Ngang bắt đầu chuẩn bị tài liệu nhập học, bận đến mức không còn thời gian đến kèm cô nữa, cô đành bảo anh ta đừng đến nữa.

Lộc Miêu Miêu thì gần như ngày nào cũng ôm sách cày trong thư viện cùng Hà An Hằng để ôn lại những kiến thức đã bị rơi rớt. Chu Thẩm Dật thấy cô ấy nghiêm túc học hành như thế thì cắn răng từ bỏ game, cùng lao vào cơn lốc ôn thi.

Thầy Vương Trí, khi đi tuần trong giờ tự học buổi tối, thấy hai kẻ xưa nay luôn xem chuyện học hành là trò cười giờ lại cắm đầu vào làm đề miệt mài, thì xoa cái đầu hói đắc ý, tự mãn: "Thầy đúng là có trí tuệ, nhóm học tập đúng là có tác dụng thật đấy!"

Rất nhanh, cuối tháng Sáu đến. Ngày Trình Yến rời trại huấn luyện cũng là ngày lên xe đi Bắc Thành thi đấu.

Xe dừng trước cổng trường nhất trung Nam Du, tất cả học sinh đều đã lên xe, chỉ còn Trình Yến vẫn đứng ngoài như đang đợi ai đó.

Một lúc sau, Lộc Miêu Miêu khoác tay Tiết Tư Đồng từ trong cổng trường bước ra, gương mặt căng thẳng của Trình Yến lúc này mới dịu đi phần nào.

Anh đưa cây kẹo mút trong tay cho cô, "Thi tốt nhé."

Tiết Tư Đồng nhận lấy, không rời mắt khỏi anh, "Cậu cũng vậy."

Từ Nam Du đến Bắc Thành mất khoảng ba tiếng đi xe, nghe nói đến nơi còn phải chờ sắp xếp. Đợi Trình Yến thi xong quay về từ Bắc Thành thì NEPCS của Tiết Tư Đồng cũng vừa kết thúc.

Cô vừa bước ra khỏi phòng thi, liền thấy Trình Yến, Lộc Miêu Miêu, Chu Thẩm Dật và Hà An Hằng đứng xếp hàng ngay trước cửa, trông chẳng khác nào những phụ huynh đứng đợi đón con ở cổng mẫu giáo.

Lộc Miêu Miêu là người đầu tiên chạy tới ôm chầm lấy cô, "Thi thế nào rồi?!"

Tiết Tư Đồng suýt ngã, bật cười, "Tớ thấy cũng ổn."

"Biết ngay là cậu làm được mà!" Lộc Miêu Miêu khoác cổ Tiết Tư Đồng, hào hứng lên kế hoạch đi đâu ăn mừng sau kỳ thi căng thẳng.

Hà An Hằng nhắc cô ấy, "Chiều cậu còn ba đề chưa làm xong đấy."

Mặt Lộc Miêu Miêu lập tức biến sắc, ngoan ngoãn nhìn Hà An Hằng năn nỉ, "Thầy Hà, chỉ buổi chiều thôi mà."

Đúng lúc ấy, Trình Yến lên tiếng, "Tiết Tư Đồng cũng không đi được, dạo này chỉ ôn tiếng Anh, chiều tớ phải bù lý hóa cho cậu ấy."

Lộc Miêu Miêu: "……"

Cô ấy không cam tâm, trong lòng giằng xé giữa vui chơi và học hành, cuối cùng quyết định: tổ chức ăn mừng ngay tại "Hiệu thuốc Văn Tự".

Năm người vừa trò chuyện vừa cười đùa, rồi lại quay về chăm chú vào sách vở và đề thi, chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ năm hai trung học một cách gấp rút.

Trong thời gian Trình Yến và Tiết Tư Đồng ôn tập, Hà An Hằng cũng lập kế hoạch học tập riêng cho Lộc Miêu Miêu, tăng cường giúp cô ấy bù lại những lỗ hổng kiến thức.

May mà công sức không phụ lòng người, kỳ này cô ấy đã nhảy vọt 20 hạng, Chu Thẩm Dật cũng nhờ ảnh hưởng của cô ấy mà tiến bộ 10 hạng.

Ngày công bố bảng điểm, Lộc Miêu Miêu ôm chầm lấy Tiết Tư Đồng nhảy cẫng lên suốt, xúc động rơi nước mắt, "Tớ tiến bộ thật rồi! Ba tớ mà biết chắc vui phát khóc mất!"

Tiết Tư Đồng vỗ về cô, "Ông trời luôn thấy được nỗ lực của mỗi người mà, cậu đã cố gắng thì nhất định sẽ có kết quả."

Hà An Hằng từ từ bước đến, ánh mắt đầu tiên tìm ngay tên của Lộc Miêu Miêu trên bảng điểm, "Tốt lắm, tiến bộ nhanh thật."

Lộc Miêu Miêu đắc ý vén tóc, "Tất nhiên rồi, không thấy ai dạy kèm tớ à?"

Hà An Hằng bật cười, hàm răng trắng sáng lộ ra, "Được rồi, đừng nịnh nữa. Nghỉ hè định đi đâu chơi?"

Lộc Miêu Miêu nhận ra ánh mắt mà Hà An Hằng liếc sang, lập tức hỏi Tiết Tư Đồng, "Bé cưng, hè này cậu có kế hoạch gì chưa?"

Cô vốn định nhân dịp nghỉ hè đưa Tiết Tư Đồng ra ngoài chơi để vun đắp tình cảm với Trình Yến, ai ngờ Tiết Tư Đồng lại là một cô nàng "mọt sách chính hiệu", hỏi kế hoạch thì toàn là ở nhà với ra tiệm sách. Lộc Miêu Miêu đành vận dụng tài ăn nói trời ban, tranh luận một trận về lý thuyết "làm việc – nghỉ ngơi kết hợp".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!