Chương 26: Mu bàn tay của cô không cận thận chạm vào anh.

Vừa chạy vào phòng, Tiết Tư Đồng liền chui tọt vào trong chăn, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

Đến khi ló đầu ra khỏi chăn là lúc Lộc Miêu Miêu gõ cửa gọi cô ra ngoài, Tiết Tư Đồng biết không thể trốn mãi, liền lề mề thay đồ, buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng rồi mới đi ra.

Cô không dám nhìn Chu Thẩm Dật và Hà An Hằng, cúi đầu đi thẳng về phía nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt.

Lúc ra ngoài, Lộc Miêu Miêu đang đứng chờ ở cửa nhà vệ sinh, khoác tay cô kéo về phía phòng khách.

Tiết Tư Đồng hỏi: "Cậu sao lại đến đây?"

Thực ra mười phút trước, Chu Thẩm Dật ngửi thấy mùi tám chuyện liền nhắn tin cho cô ấy rằng Tiết Tư Đồng đang ở nhà Trình Yến, cô ấy chỉ đơn giản là muốn tới hóng hớt.

Lộc Miêu Miêu cười hì hì: "Đến tìm cậu chơi chứ sao."

Hai người đi về phía phòng khách, Chu Thẩm Dật và Hà An Hằng đang cầm tay cầm chơi game, thỉnh thoảng vì quá phấn khích mà buột miệng văng ra vài câu nói bậy, lập tức bị Trình Yến đá một cú.

Có vẻ như bọn họ cũng không còn thắc mắc gì chuyện vì sao cô lại ở đây nữa, Tiết Tư Đồng mới âm thầm thở phào một hơi.

Vừa ngồi xuống, cô mới cảm thấy có lẽ lúc nãy mình đã quá nhạy cảm.

Mông vừa chạm vào ghế, Chu Thẩm Dật liền tranh thủ lúc Trình Yến đang điều chỉnh máy game, ghé lại hỏi.

"Cá Heo nhỏ, sao cậu lại ở nhà Trình Yến thế?"

Tiết Tư Đồng không nói dối: "Nhà tớ có việc, tạm thời ở nhờ."

Chu Thẩm Dật kéo dài giọng: "Ồ~~ thế hai người các cậu… trai đơn gái chiếc…"

"Để tớ rót nước cho mọi người."

Chu Thẩm Dật chưa kịp nói xong, Tiết Tư Đồng đã như bị điện giật bật dậy đi về phía bàn ăn.

Cô lấy ba cái ly thủy tinh trên giá, thì nghe thấy giọng Trình Yến vang lên từ phòng khách: "Sáng sớm chúng mày đến tìm tao làm gì?"

"Chán quá thôi." Chu Thẩm Dật bị Lộc Miêu Miêu giật mất tay cầm chơi game, liền nhàm chán ngả người vào sofa, "Hay tụi mình ra ngoài chơi đi?"

Lộc Miêu Miêu phấn khích đáp ngay: "Hay đó hay đó, đi đâu giờ?"

"Thủy cung." Trình Yến nói.

Ba người kia đồng thanh: "Đi đâu cơ?!"

Trình Yến lặp lại: "Thủy cung."

Rồi thong thả giải thích: "Cô Tiểu Tĩnh có giao bài tập nhật ký tuần, đi đó lấy tư liệu cũng tiện."

Hà An Hằng lộ vẻ nhìn thấu nhưng không vạch trần: "Lấy tư liệu thì đi đâu chả được?"

"Vậy mày nói đi đâu?" Trình Yến dựa vào lưng ghế, "Quán net? Trung tâm game?"

Chu Thẩm Dật định phản bác nhưng không bật được tiếng nào, bởi trong đầu nghĩ tới mấy chỗ chơi đều là những nơi không thể để cô giáo biết được.

Chưa kịp bàn ra kết quả, Tiết Tư Đồng đã mang ba ly nước ra, lần lượt đưa cho Lộc Miêu Miêu, Hà An Hằng và Chu Thẩm Dật, Trình Yến nhìn cô: "Còn của tớ đâu?"

Tiết Tư Đồng đặt khay xuống, ngồi cạnh Lộc Miêu Miêu: "Đây là nhà cậu, tự đi mà rót."

Trình Yến cũng không so đo, nhún vai buông tay, bất đắc dĩ nói: "Được thôi."

Hà An Hằng canh đúng lúc tung đòn cuối cùng, làm nhân vật của Lộc Miêu Miêu mất máu cuối, âm thanh "GAME OVER" vang lên, cậu ấy mới đặt tay cầm xuống, một tay chống đất, hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!