Chu Thẩm Dật tưởng mình nghe nhầm: "Thật không đấy?"
Trình Yến chẳng buồn ngẩng đầu: "Vô nghĩa."
Từ sau khi chứng kiến cảnh hôm thứ Bảy, Chu Thẩm Dật bắt đầu cực kỳ hứng thú với mối quan hệ tiến triển nhanh chóng giữa Trình Yến và Tiết Tư Đồng. Cậu ta vốn nghĩ Trình Yến chỉ mạnh miệng, ai ngờ cả buổi sáng anh chẳng thèm cầm điện thoại bỏ phiếu, chỉ chăm chăm nghiên cứu cấu tạo máy bay.
Sau bữa trưa, Lộc Miêu Miêu và Tiết Tư Đồng ra căng tin mua trà sữa mang về lớp, tiện thể mua thêm một ly thêm đường cho Hà An Hằng.
Trên đường về, Tiết Tư Đồng để ý thấy Lộc Miêu Miêu cứ cúi đầu dán mắt vào điện thoại, cô nhấp một ngụm trà sữa rồi hỏi: "Cậu đang bận gì thế?"
Lộc Miêu Miêu đưa màn hình cho cô xem: "Đang kéo phiếu cho cậu đó."
Hai người đi vào tòa nhà dạy học, ánh nắng gay gắt bên ngoài bị ngăn lại, Tiết Tư Đồng thấy rõ Lộc Miêu Miêu đang chuyển link bình chọn cho tất cả bạn bè trên WeChat, còn thêm một câu: Mau bầu chọn cho bảo bối của tớ nha!!
Cô hơi cong môi cười: "Thật ra không cần làm đến vậy đâu."
Lộc Miêu Miêu vẫn cúi đầu gõ chữ: "Có gì đâu, cậu được nhiều phiếu như thế là do dân chọn, hơn nữa tớ thấy cậu thật sự rất xinh."
Tiết Tư Đồng biết mình nói gì cũng không ngăn được sự "cuồng phiếu" của Lộc Miêu Miêu, đành bỏ qua.
Lúc họ đi ngang tầng hai, một đoạn nhạc cổ điển du dương chậm rãi vang lên, Tiết Tư Đồng nghe thấy thì dừng bước quay đầu. Âm thanh phát ra từ phòng múa tầng hai, thi thoảng còn có tiếng đếm nhịp vang lên.
Đúng giờ nghỉ trưa, trong tòa nhà chẳng có mấy người, đa số đang ở nhà ăn, lớp học hoặc ký túc xá.
Tiết Tư Đồng đứng nghe một lát rồi chậm rãi bước đến. Cửa phòng múa không đóng, trước gương lớn có bốn nữ sinh đang đứng tập luyện. Người đứng đầu vừa đếm nhịp vừa điều chỉnh động tác. Cô ấy có dáng người thon thả, mặc áo T
-shirt rộng và quần legging đen ôm sát. Dưới nền nhạc cổ điển du dương, bốn cô gái xoay người, duỗi tay, nhón gót, động tác mềm mại mà dứt khoát, như những cánh bướm nhẹ nhàng bay lượn.
Giai điệu quen thuộc vọng vào tai khiến bao ký ức ùa về trong tâm trí Tiết Tư Đồng.
Cô học múa cổ điển từ lúc vào mẫu giáo, từng rất ghét luyện căn bản, nhiều lần bị Hứa Tần mắng. Sau này nhờ Tiết Tùng Bạch đưa đi xem biểu diễn, cô mới yêu thích bộ môn này trở lại, còn từng giành giải trong các cuộc thi múa tiểu học và trung học.
Hồi còn nhỏ, Hứa Tần bắt cô tham gia đủ loại lớp năng khiếu, nhưng thật sự khiến cô hứng thú chỉ có múa cổ điển. Tiếc là lên cấp ba, Hứa Tần thẳng thừng cấm cô tiếp tục học vì sợ ảnh hưởng đến việc học, nói đợi thi đại học xong muốn làm gì cũng được. Cô và Tiết Tùng Bạch không lay chuyển được, đành tạm gác lại niềm đam mê này.
Khi bản nhạc kết thúc, cô gái dẫn đầu bảo mọi người nghỉ một lát. Tiết Tư Đồng cũng lấy lại tinh thần, vừa nãy đắm chìm trong hồi ức mà không nhận ra người kia là Châu Thư Khiết. Chỉ khi cô ấy quay lại trò chuyện với bạn cùng nhóm, Tiết Tư Đồng mới nhìn rõ gương mặt.
Lộc Miêu Miêu thấy cô nhìn đăm đăm thì không quấy rầy, đợi nhạc ngừng mới ghé qua nói nhỏ: "Kia là hoa khôi Châu Thư Khiết đó."
"Xinh thật." Tiết Tư Đồng chân thành khen.
"Nhưng tớ thấy cậu còn đẹp hơn, mỗi người một vẻ, cậu là kiểu đẹp tự nhiên." Thấy Tiết Tư Đồng cứ nhìn chằm chằm vào trong, Lộc Miêu Miêu tưởng cô buồn vì vụ bình chọn nên an ủi, "Đừng buồn nha bảo bối, phiếu của cậu chắc chắn không thấp đâu, tớ sẽ huy động cả hội bạn giúp kéo phiếu cho cậu!"
Nói rồi, cô ấy dúi trà sữa vào tay Tiết Tư Đồng, lại lôi điện thoại ra thao tác. "Không hiểu sao cái tên Trình Yến kia lại không chịu bầu cho cậu nữa."
Chu Thẩm Dật ôm bóng từ tầng trên chạy xuống, liếc thấy hai cô gái liền phanh gấp: "Cậu ấy không bầu cũng bình thường mà, Trình Yến với Châu Thư Khiết thân nhau thế cơ mà, chắc chắn sẽ về phe cô ấy rồi."
Lộc Miêu Miêu phản bác: "Người thân là ba mẹ họ, liên quan gì đến Trình Yến? Với lại, Tư Đồng là bạn cùng bàn với cậu ta mà, họ hàng xa sao so được với láng giềng gần?"
Tiết Tư Đồng: "?" Câu này dùng thế à?
Chu Thẩm Dật tung bóng rồi đỡ lấy bằng một tay: "Muốn biết thì đi hỏi trực tiếp đi, chứ ở đây làm gì?"
Cậu ta vừa tung bóng vừa bước lại gần, liếc thấy Châu Thư Khiết đang thị phạm động tác trong phòng múa thì kinh ngạc: "Whoa, hai cậu đang lén nhìn người ta hả?"
Lộc Miêu Miêu chẳng thèm để ý: "Liên quan gì đến cậu, không mau đi gọi A Yến nhà cậu lại xem Châu Thư Khiết múa đi, không phải cậu ấy thích xem nhất sao?"
Chu Thẩm Dật lẩm bẩm: "Cậu ấy từng xem lúc nào đâu?"
Nói rồi cậu ta một tay ôm bóng, giật lấy ly trà sữa Lộc Miêu Miêu mua cho Hà An Hằng mà uống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!