"Cơn ác mộng đó luôn bám lấy em, không buông tha cho em một giây phút nào cả. Em thật sự không muốn như vậy đâu, giờ em phải làm sao đây hả. Anh nói đi em phải làm gì để quay lại như lúc trước đây?"
Cậu đánh lên người hắn thật mạnh rồi gào thét lên. Hắn vẫn đứng im mặc cho cậu đánh, nếu như vậy khiến cậu có thể thoải mái hơn thì hắn sẽ chịu.
Dae Hyun và Chung Hee nhìn thấy Jungkook đang không kiểm soát được bản thân mà cũng sốt ruột. Vậy mà nhìn Kim Taehyung vẻ mặt không có chút cảm xúc gì hết lẽ ra hắn nên ôm cậu lại rồi dỗ dành chứ, sao cứ lại để cậu như vậy.
Jungkook mệt mỏi ngã quỵ xuống vậy mà hắn vẫn đứng im. Chung Hee chẳng chịu nổi nữa liền chạy đến bế Jungkook chạy thẳng vào dinh thự.
Dae Hyun đi lại vỗ nhẹ lên vai hắn "Em ấy sẽ ổn thôi Taehyung'
"Em ấy có ý định tự tử phiền hai người quan sát em ấy. Nên gọi thêm Do Yoon đến đây"
Hắn nói xong rồi sải bước đi không cho Dae Hyun có cơ hội hỏi tiếp.
Taehyung lên xe rồi phóng thật nhanh ra khỏi dinh thự
Jungkook được bế lên phòng liền rơi vào tình trạng nửa tỉnh nửa mê rồi cứ như vậy một lúc sau mà ngủ thiếp đi.
Choi Chung Hee cẩn thận đắp chăn cho cậu rồi cũng đóng cửa ra ngoài. Dae Hyun và Do Yoon ở dưới nhà đang loay hoay cất hết những vật nhọn vào.
Chung Hee khó hiểu nhìn bọn họ "Làm gì vậy trời?"
"Taehyung nói thằng bé có ý định tự tử, đương nhiên là bọn tao phải cất hết đồ nhọn đi rồi"
Dae Hyun nói xong thì Do Yoon liền tiếp lời "Mày lên đó trông chừng Jungkook đi"
Thì ra đó chính là lí do mà Taehyung luôn im lặng sao? Thật may là bọn họ đã cùng nhau bí mật xây dinh thự này nếu không lúc Taehyung mang Jungkook đi thì họ cũng không biết đi đâu mà tìm.
Taehyung dừng xe giữa đường đánh mạnh vào vô lăng một cái. Hắn thật sự tức giận, hắn còn tiếp tục chịu đựng mà không làm bất cứ thứ gì thì hắn sẽ phát điên lên mất.
Mon gõ nhẹ vào cửa kính xe, hắn thấy vậy liền mở cửa bước xuống
"Tôi chở thiếu gia"
Hắn châm lửa cho điếu thuốc rồi rít một hơi nhả làn khói trắng. Hắn hôm nay đã cầm lại điếu thuốc này rồi cho thấy rằng hắn bất lực đến nhường nào.
"Cậu bố trí người ở dinh thự đi, âm thầm bảo vệ cho Jungkook. Vài ngày tới tôi không ở đó"
Mon khó hiểu nhìn hắn nhưng cũng chỉ biết tuân lệnh. Hút hết điếu thuốc hắn đưa chìa khoá xe cho Mon
"Đem chiếc xe này đậu ở góc trái sân nơi mà từ phòng Jungkook có thể nhìn thấy"
Khó hiểu nhìn Taehyung "Sao lại phải làm vậy thế thưa thiếu gia?"
"Cứ như lời tôi nói"
Dứt lời hắn liền bước đi, thấy vậy Mon cũng chỉ biết lên xe rồi chạy đi. Cứ như vậy chẳng một ai biết hắn đang muốn làm gì cả.
***
Jungkook tỉnh dậy liền mở cửa sổ ra, thấy chiếc xe của hắn ở đó cậu yên tâm lạ thường.
Ngồi lại trên giường Jungkook thấy so với những ngày trước thì giờ trong lòng cậu dễ chịu hơn.
Chung Hee bước vào phòng thấy Jungkook đã tỉnh liền đặt tô cháo xuống bàn
"Em ổn hơn rồi chứ?"
Jungkook gật đầu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!