"Jeon Jungkook sao?"
"Nghe không cậu ta nói cậu ta là Jeon Jungkook đấy"
"Tên này chết thì cũng linh lắm, vừa nhắc đã thấy xuất hiện"
Những lời nói của đám người kia đương nhiên là lọt vào tai của Jeon Jungkook, cuối đầu 90 độ cậu cười khổ.
Thấy Jeon Jungkook vẫn không có ý định ngước lên thầy Jeong liền vỗ nhẹ vai cậu
"Em về chỗ ngồi đi, thi tốt nhé! Thầy tin em"
Jungkook gật đầu rồi nhanh chóng đi về chỗ ngồi, Dae Hyun thấy Jungkook ngồi cạnh bàn mình liền quay sang nở nụ cười tỏa nắng.
"Bạn gì ơi, thi tốt nhé"
Jeon Jungkook đang cuối đầu lấy bút viết nghe Dae Hyun nói thế ánh mắt có chút hạnh phúc, hình như lâu lắm rồi không có ai động viên cậu.
"Cảm ơn nhiều"
Đáp lại lời động viên đó xong thì giáo viên cũng bắt đầu phát đề bài của môn thi đầu tiên ra.
Đám người ở trên nhận được đề liền ai oán sao đề đợt này khó quá. Dae Hyun nhìn đề bài cũng không khỏi rùng mình, nếu như không ôn kĩ bài thì coi như chết chắc.
Duy nhất hai con người kia nhận được đề thì bắt tay vào làm ngay, một người cầm máy tính nhấn, một người thì thong thả viết tên của mình lên đề thi và bài làm.
Đương nhiên cái người thong thả viết tên kia là Kim Taehyung rồi, hắn dường như không để tâm lắm đến những chuyện xung quanh. Khi nghe bọn họ nháo nhào vì Jeon Jungkook thì hắn đã tranh thủ giải một số bài nâng cao, và thật may những dạng bài đó lại khớp với đề thi này.
Sau 120 phút cặm cụi làm bài thì cũng hết giờ. Dae Hyun vẫn đang cặm cụi giải cho xong bài cuối cùng, cũng ôn bài như những người khác nhưng sao nó lạ lắm.
2
Jeon Jungkook ghi tên lên bài làm, ánh mắt không tự chủ nhìn qua Dae Hyun thấy y vẫn đang lay hoay.
"Này, nhìn tôi" Jungkook nhỏ giọng đủ cho hai người nghe, Dae Hyun ngước lên nhìn cậu thì bỗng cậu đứng lên cầm bài thi đem nộp.
Khéo kéo đưa tay ra sau lưng làm kí hiệu thành số 4253. Dae Hyun nhìn thấy nhưng vẫn gãi đầu, cậu ta nhắc bài gì mà khó hiểu thế.
Nhưng câu cuối của y là trắc nghiệm nên là y liền nhìn vào 4 kết quả kia. Lần lượt là 367.8, 987.6, 425.3 và 120,8. Nhớ lại dãy số của Jungkook là 4253 ứng với kết quả C liền không đắn đo khoanh vào.
Taehyung đi phía sau Jungkook vì sự lề mề kia liền có chút khó chịu, nhưng khi thấy cậu nhắc bài cho bạn hắn nên cũng dịu bớt đi.
Nộp bài xong Jungkook quay trở về bàn học thu dọn mọi thứ vào balo, định bước đi thì liền bị Dae Hyun dọa cho giật mình.
"Nèee, cảm ơn cậu nhiều. Không có cậu chắc tớ làm tới mai cũng không xong"
Vui vẻ cảm ơn Jungkook, cậu cuối đầu mỉm cười một cái rồi đáp "Vì anh động viên tôi, nên tôi giúp anh"
Dae Hyun như sét đánh bên tai, người trước mặt kêu y bằng anh sao? Rõ ràng bằng tuổi cơ mà.
"Jungkook theo tôi" Choi Chung Hee từ đâu đi đến nắm lấy tay của cậu mà kéo đi, Taehyung phía xa không quan tâm liền bỏ đi về trước.
"Chung Hee, mày làm gì cậu ta thế?" Dae Hyun giữ một tay của cậu rồi chất vấn người trước mặt.
"Người quen thôi, buông tay được chưa?" Choi Chung Hee dứt lời thì Dae Hyun cũng buông tay ra, rất nhanh Jungkook đã bị Choi Chung Hee lôi đi tới giữa sân trường.
"Sao lại về đây?" Choi Chung Hee lạnh lùng nhìn cậu con trai trước mặt
Jungkook xoa cổ tay đỏ ửng rồi ngước lên nhìn Chung Hee.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!