Một ly cà phê đen cùng với chiếc bánh màu tím được bày ra trước mắt Taehyung. Hắn thường không thích ăn bánh ngọt, nhưng vì cậu hắn sẽ phá lệ.
Cho miếng bánh đầu tiên vào miệng, bánh có chút vị mặn, phần kem cũng không ngọt hay quá béo, mứt dâu ở giữa chua chua rất kích thích vị giác.
Nếm bánh xong thì hắn, uống một ngụm cà phê. Vị cà phê rất đặc biệt, hắn không thể diễn tả nỗi hương vị này là gì nữa.
Nhưng chúng kết hợp với nhau thật sự rất tuyệt.
"Jungkook... hình như tôi có chút rung động với em mất rồi."
***
Jeon gia một phen nháo nhào, không biết tại sao đột nhiên các dự án ở GangNam đều bị rút hết vốn đầu tư và nhà cung cấp.
Khiến cho cổ phiếu ở Jeon thị biến động không ngừng suốt 4 ngày qua, ông Jeon rất đau đầu về chuyện này. Đó là cơ ngơi ông dùng cả tuổi trẻ và thanh xuân để đánh đổi.
Đang đau đầu và bực bội trong lòng, ông Jeon nghĩ là do Jungkook gây ra liền tức giận chạy đến phòng cậu.
Nhưng đến đó Jungkook vẫn đang nhắm mắt trên đầu được băng bó kĩ càng. Những ngày qua cậu chưa có dấu hiệu rằng sẽ tỉnh lại.
Ông Jeon tức giận đá vào giường một cái thật mạnh và mắng chửi
"Ngay cả khi mày nằm yên một chỗ cũng gây chuyện cho tao."
Thím Jun lo lắng chạy lên phòng Jungkook xem thử khi nghe tiếng động lớn. Bà sợ Jungkook tỉnh dậy liền đi đứng không cẩn thận.
Khi lên bà nhìn thấy ông Jeon ở đó liền thím tái mặt mày quỳ xuống van xin
"Lạy ông chủ, thiếu gia đã hôn mê 5 ngày rồi. Ông đừng đánh thiếu gia nữa, thiếu gia yếu lắm rồi"
Ông Jeon nhìn thím Jun với ánh mắt đáng sợ khiến bà run cầm cập, nhưng ngay sau đó quản gia hổn hển chạy lên.
"Ông chủ, có các thiếu gia đến. Nói là muốn gặp ông chủ. Nếu ông chủ không gặp mặt họ sẽ rút hết vốn đầu tư"
Ông Jeon ánh mắt hiện lên tơ máu hung hãn nói "Đám oắt con nghĩ mình là ai chứ?"
Dưới nhà Do Yoon, Chung Hee và Dae Hyun đã yên vị tại ghế toát ra vẻ quyền lực vô cùng. Do Yoon uống ít trà nóng để làm ấm giọng mình.
Chung Hee và Dae Hyun không ngừng đảo mắt tìm kiếm phòng của Jungkook. Ông Jeon đi xuống ngồi đối diện 3 chàng trai trẻ.
"Các cậu thật không có gia giáo, ngang nhiên xông vào nhà người khác"
Do Yoon ngước lên nhìn ông Jeon rồi đặt tách trà xuống bàn.
"Cháu nghe nói dạo gần đây Jeon thị cổ phiếu không ngừng biến động"
"Chẳng phải do các cậu đây đang chơi trò trẻ con sao? Ồ vậy thì ta không tiếp"
Ông Jeon nói xong liền muốn đứng dậy rời đi.
Chung Hee liền đi đến chặn đường lại ánh mắt không kiên nhẫn "Bác Jeon, Jungkook đâu rồi?"
"Đừng có làm mất thời gian của ta, ta không rảnh chơi với đám con nít"
Ánh mắt ông Jeon tràn đầy sát khí, Dae Hyun có chút lạnh sống lưng. Jungkook quá hiền lành nên luôn lép vế dưới ba mình.
"Cháu không hiểu từ nhỏ đến lớn Jungkook rốt cục đã làm sai cái gì? Bác không ngừng đánh đập chửi bới cậu ấy? Mạn phép hỏi bác có trái tim không? Sao lại đối xử với con ruột của mình như vậy?"
Chung Hee nhìn trực diện người trước mặt mong muốn nhận được câu trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!