Edit
- beta: Axianbuxian12
Điều duy nhất phải thấy mừng là mấy chương trình thực tế kiểu này không phải hiện trường phát trực tiếp.
Nếu chuyện hôn Cố Mậu Hành bị người cả nước vây xem, Ninh Lục Ly cảm thấy anh có thể biểu diễn nổ tung tại chỗ, bay thẳng lên trời.
Hiện tại cứ coi như là một chuyện ngoài ý muốn, để nó bay theo gió đi.
Ninh Lục Ly miễn cưỡng điều chỉnh xong tâm trạng, mới phát hiện tình huống rất kì dị.
Cố Mậu Hành vậy mà vẫn không nhúc nhích, ngay cả mắt cũng không chớp một cái.
Chẳng lẽ ngã ngốc luôn rồi, bản thân anh làm cái nệm thịt cũng đã bình tĩnh lại, Cố Mậu Hành cao to như thế không phải là miệng cọp gan thỏ đấy chứ.
Hơn nữa, xung quanh hình như cũng quá yên lặng rồi, chẳng lẽ đều bị một màn kinh hãi thế tục này doạ sợ rồi sao?
Ninh Lục Ly chỉ cảm thấy khó hiểu, chẳng phải là một chuyện ngoài ý muốn thôi sao, mấy người này là chưa thấy nhiều trường hợp kinh hãi hơn đây mà.
Anh vừa thầm cảm thán trong lòng, vừa giơ tay đẩy Cố Mậu Hành.
Khoảnh khắc tay Ninh Lục Ly chạm vào Cố Mậu Hành, hắn đột nhiên đứng bật dậy, giống như là bị bỏng vậy.
"......
"Ninh Lục Ly cạn lời, tay chân lưu loát như vậy, vậy vừa nãy đơ cái gì đấy. Nhân viên công tác ở bên cạnh cũng như tỉnh khỏi giấc mộng, vây lại đây như tổ ong hỏi han:"Không sao chứ?"
Có người muốn tới đỡ Ninh Lục Ly, lại bị Cố Mậu Hành giành trước một bước, nâng Ninh Lục Ly lên.
Cố Mậu Hành biết Ninh Lục Ly không thích người khác đụng vào mình, ngoài người nhà và một vài người anh quen, người khác đụng vào anh đều sẽ có chút kháng cự.
Tuy rằng đã qua mười năm, hắn biết Ninh Lục Ly vẫn là Ninh Lục Ly trước kia.
Hôm nay lúc ở cửa, phản ứng quá mức của Ninh Lục Ly khi tránh Tề Hoành Vũ đã đủ để chứng minh điểm này.
Lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, chuyên viên trang điểm mà Ninh Lục Ly dùng cũng vẫn là một người, cho dù đã không còn nổi nữa, anh đi đâu cũng dẫn theo chuyên viên trang điểm và nhà tạo mẫu như trước.
Thế nên mấy lời đồn "đã hết hot còn bày vẽ
"về anh không bao giờ thiếu. Khi Ninh Lục Ly đứng lên, vẻ mặt có hơi cứng nhắc. Anh thấy đạo diễn đi tới, còn có chút lo lắng có thể bị trách mắng không."Người của tổ đạo cụ đâu! Sao chỗ đó lại thế kia? Chỗ bùn đất to thế kia mà không nhìn thấy, mau chóng xử lý đi."
Đạo diễn chỉ tay vào chỗ lúc nãy khiến Ninh Lục Ly ngã rồi bắt đầu mắng.
Tim Ninh Lục Ly lúc này mới buông xuống, xem ra vừa nãy ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Cố Mậu Hành, cũng không ai nhìn dưới chân.
Có lẽ đều cho rằng Cố Mậu Hành và anh đều do dẫm phải chỗ bùn đất kia mới bị ngã.
Anh cảm thấy mình lúc nãy chắc chắn là bị ai nhập mới có thể làm ra loại chuyện ngu ngốc này, giờ ngẫm lại quả thực là kinh sợ.
Ninh Lục Ly muốn giơ tay che mặt, giảm bớt chút cảm xúc xấu hổ, lúc này mới phát hiện tay mình còn bị người ta nắm.
Ninh Lục Ly ngẩng đầu nhìn, Cố Mậu Hành nhíu mày, hình như rất không vui.
Trong lòng anh có hơi áy náy, dù sao thì chuyện vừa nãy là anh sai.
Ninh Lục Ly từ trước đến nay là một người dám làm dám chịu, chuyện nào ra chuyện nấy, tuy rằng không muốn phản ứng Cố Mậu Hành, nhưng xin lỗi vẫn là điều tất yếu.
"Xin......"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!