Chương 46: Tâm Trạng Phức Tạp Của Người Làm Anh

Ninh Tu Viễn ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, trên tay bưng bát canh giải rượu Cố Mậu Hành nấu.

Cảm nhận của anh về Cố Mậu Hành luôn rất phức tạp.

Tính cách Cố Mậu Hành cẩn trọng và nghiêm túc, đầu óc thông minh, có có năng lực, thái độ khi làm việc ngay thẳng đoan chính, nếu Ninh Tu Viễn có cấp dưới như vậy thì chắc chắn sẽ đề bạt hết sức.

Nhưng tình hình trước giờ chẳng đơn giản như vậy, từ nhỏ Ninh Lục Ly đã thích dính lấy Cố Mậu Hành, còn thân thiết hơn cả người anh trai ruột thịt này, điều này khiến Ninh Tu Viễn từ nhỏ đã có hơi ghen tị.

Điểm này Ninh Tu Viễn cũng có thể hiểu được, suy cho cùng thì anh ta cũng lớn hơn Ninh Lục Ly những 10 tuổi.

Người có tuổi tác gần nhau thì mới dễ chơi với nhau.

Gần đây nghe nói hai người đã làm hòa, Ninh Tu Viễn thật sự rất vui mừng.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Cố Mậu Hành ở đây thì trong lòng anh ta lại cảm thấy có điểm không hay.

Ninh Lục Ly ngồi khoanh chân trên sô pha rất thoải mái:

"Anh uống đi, không uống thì ngày mai đau đầu đừng trách em đấy. Tay nghề Cố Mậu Hành được lắm đó."

Nghe kìa, ăn nói kiểu gì kìa, tay nghề Cố Mậu Hành rất được là có ý gì.

Ninh Tu Viễn ngồi ở đây mà có cảm giác như là người ngoài.

Anh ta quay đầu sáng nhìn Cố Mậu Hành: "Hóa ra nhóc Cố sống ở đây, hai đứa đúng thật là có duyên, bây giờ lại là hàng xóm rồi."

Nghĩ như thế thì chuyện Cố Mậu Hành xuất hiện trong phòng Ninh Lục Ly cũng không kỳ lạ.

Bạn thân mà, cùng nhau xem bóng đá hay chơi game cũng rất bình thường.

Cuối cùng Ninh Tu Viễn cũng điều chỉnh xong tâm thái, anh ta bắt đầu nói chuyện phiếm với Cố Mậu Hành.

Anh ta muốn mượn cơ hội này tìm hiểu tình hình công việc của Ninh Lục Ly một chút, chung quy là vì Ninh Lục Ly bình thường không thích nói những chuyện này với gia đình.

Ninh Lục Ly ngồi ở bên cạnh không lên tiếng, anh chỉ ngồi nghe anh trai mình và Cố Mậu Hành hàn huyên.

Không phải là anh chột dạ khi bị bắt gặp, trong lòng anh đang chuẩn bị một kế hoạch lớn.

Anh thấy người nhà anh tuy có vẻ là nuôi dưỡng anh theo kiểu chăn thả nhưng có chút gió lay động cỏ cũng vẫn khôn không thể giấu được họ.

Hơn nữa anh và Cố Mậu Hành đều là người trong giới giải trí, lỡ hôm nào đó ra ngoài hẹn hò không cẩn thận bị chụp lại là chuyện rất thường tình.

Ninh Lục Ly không để ý chuyện tình cảm này bị lộ ra, anh biết Cố Mậu Hành cũng không để ý.

Điểu anh để tâm là không thể để gia đình là những người biết chuyện cuối cùng.

Nếu như vậy thì người nhà anh sẽ đau lòng lắm.

Nhưng chuyện này cũng không thể về nhà nói huỵch toẹt với ra như vậy được, dù sao thì ông nội cũng nhiều tuổi rồi, ông không thể chịu nổi kích động đột ngột như vậy.

Muốn thừa nhận với gia đình thì phải bắt đầu từ người gần tuổi với anh nhất, bình thường thái độ cũng tốt nhất, tư tưởng tiên tiến nhất, đó chính là Ninh Tu Viễn.

Đánh tiếng trước, rồi sau đó từ từ để gia đình anh chấp nhận sự thật này.

Hôm nay lại trùng hợp như vậy, anh trai anh lại nhìn thấy Cố Mậu Hành ở đây, quả đúng là cơ hội trời cho.

Ninh Lục Ly là người nghĩ gì là hành động luôn.

Anh ngồi thẳng dậy, mở miệng nói: "Anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!