Chương 39: Lời Nguyền Cơ Bụng Tám Múi

Trans by Axianbuxian12

Vừa nói ra khỏi miệng thì Ninh Lục Ly liền muốn đánh cái đầu chó của mình.

Một người bạn của tôi cái gì chứ, một người bạn của tôi chính bằng với tôi, thế này chẳng phải không đánh đã tự khai sao, có đồ ngốc mới tin.

"Hóa ra là vậy, chúng ta bắt đầu chạy thôi.

"Cố Mậu Hành trả điện thoại lại cho Ninh Lục Ly như không có chuyện gì. Ồ, đằng trước có một tên ngốc kìa. Mắt Ninh Lục Ly sáng lên, nhận lại cái điện thoại trong tay Cố Mậu Hành:"Đi, Trẫm sẽ dẫn ngươi đi thăm thú giang sơn đẹp đẽ Trẫm đã giành được."

Trung tâm trang viên tượng Thọ có một cái hồ.

Ban đầu, nhà phát triển rất thích mảnh đất này vì có hồ nước tự nhiên và ngọn núi ở phía sau

Có sông có núi, phong thủy bảo địa.

Chẳng cần biết nơi đây có phải là phong thủy bảo địa thật hay không nhưng ở bên hồ dù có là giữa mùa hè đi chăng nữa thì chỉ cần đến đêm là sẽ mát rười rượi.

Chủ đầu tư đã cho xây dựng những con đường chạy bộ dọc theo ven hồ, điểm xuyết những ánh đèn đường mờ ảo, mặt nước hồ lấp lánh.

Thánh địa chạy đêm, không có gì hơn thế này.

Bên trên là lời giới thiệu của Ninh Lục Ly với Cố Mậu Hành, mang theo chút quật cường cuối cùng của thanh niên văn nghệ.

Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly đều là người có thói quen thường xuyên tập thể thao.

Hai người vừa chạy còn vừa có thể nói chuyện mấy câu.

Cố Mậu Hành: "Ninh Ninh, trước khi mở concert thì cậu không tính phát hành ca khúc mới à?"

Ninh Lục Ly: "Chẳng phải đang đợi Sư Thần về nước đó sao, cậu ta dạo này bận học, tầm mùa đông thì có thể về nước."

"Không phải cậu ta đi du học chung với cậu sao? Sao còn chưa tốt nghiệp?"

Ninh Lục Ly hoàn toàn không cảm thấy lạ khi Cố Mậu Hành biết tình hình của anh ở nước ngoài, dù sao cũng là biết qua acc phụ weibo.

"Cậu ta á, vừa tới nước A thì đã nói đấy là Thánh địa trong lòng, nhất quyết muốn có một cuộc tình hoàn mỹ ở nước A. Chơi đùa bên ngoài cả ngày, tốt nghiệp được mới lạ đó."

Cố Mậu Hành lại hỏi: "Thế cậu không đi tìm hiểu thế giới rộng lớn với cậu ta à? Thành phố W rất là lãng mạn mà."

Ninh Lục Ly chẳng hề cảm thấy vấn đề này nhạy cảm đến mức nào, trước giờ anh là người mà cảm xúc tới nhanh mà đi cũng nhanh, đặc biệt là lúc chạy bộ đêm, tinh thần vô cùng thả lỏng, mấy chuyện ngu ngốc anh làm ra do bị ma quỷ ám đều bị anh ném hết ra sau đầu.

"Cậu lại chả rõ cái bệnh của tôi, người quen còn đỡ, gặp phải người lạ thì cả người không được tự nhiên. Ngay cả Sư Thần cũng phải làm bạn cùng phòng đại học với tôi bốn năm thì tôi mới miễn cưỡng chấp nhận được sự tồn tại của cậu ta."

Cố Mậu Hành không nhịn được quay đầu sang nhìn Ninh Lục Ly một cái: "Không phải cậu không quá bài xích người khác giới sao?"

Tên cặn bã Collins là một người đàn ông da trắng trung niên khoảng bốn mươi tuổi.

Phản ứng của Ninh Lục Ly đối với loại người này là nghiêm trọng nhất, chỉ cần anh chạm vào một chút là có thể nôn đến chết đi sống lại.

Chỉ có trẻ con là Ninh Lục Ly không có chướng ngại tâm lý.

Người khác nữa là con gái bằng tuổi, tuy tiếp xúc cơ thể sẽ khiến anh có hơi không thoải mái nhưng chỉ là phản ứng bản năng, anh vẫn có thể khắc phục được.

Nếu không phải như vậy thì năm đó anh đã chẳng có thiện cảm với Khương Vũ Huyên.

Ngọn nguồn chính là bữa tiệc chúc mừng của trường, Ninh Lục Ly và Khương Vũ Huyên biểu diễn một khúc đàn bốn tay.

Sau đó anh vô tình phát hiện vậy mà bản thân anh không bài xích người con gái này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!