Trans by Axianbuxian12
Hai người im lặng.
Ninh Lục Ly cảm thấy nên nói gì đó để làm dịu bớt bầu không khí, dù sao thì cái video này là do anh mở.
Nghiệt do mình tạo có khóc thì cũng phải làm cho xong.
Hơn nữa, ban nãy hành động mở video lên xem của anh cũng rất kì lạ, Cố Mậu Hành sẽ không cho rằng anh cố ý đấy chứ.
Vì vấn đề mặt mũi anh cũng phải giải thích cho rõ ràng.
Bước thứ nhất để giảm bớt xấu hổ đương nhiên là khen đối phương.
Ninh Lục Ly mở miệng nói:
"Không ngờ cậu bận rộn như vậy mà vẫn giữ được vóc dáng tốt như vậy ha. Đoạn phim ban nãy là trong phim Nguy cơ chí mạng đúng chứ."
Cảnh Ninh Lục Ly nói là cảnh lưng trần, chỉ có luyện tập thời gian dài mới có được tấm lưng rắn rỏi như vậy.
Cố Mậu Hành nhìn sang: "Tôi sửa tầng hai thành phòng tập thể dục, chỉ cần không ra ngoài quay phim thì tôi vẫn giữ vững lượng vận động mỗi ngày."
Ninh Lục Ly: "Môi trường bên trang viên Tượng Thọ này rất rốt, lúc chạy bộ buổi tối không khí rất trong lành."
"Bình thường tôi đều chạy bằng máy chạy bộ trên tầng hai nên không hiểu rõ hoàn cảnh tiểu khu bằng cậu. Phong cảnh đường đi ở đây đẹp không?"
Ninh Lục Ly nghe xong thì thấy thật là phí phạm của trời, hoàn cảnh chạy bộ của trang viên Tượng Thọ này cực kì tốt.
Trăng thanh gió mát, còn có thể nghe thấy tiếng dế kêu, Cố Mậu Hành sống ở đây mấy năm thế mà chưa từng ra ngoài chạy bộ.
"Cậu đúng là thật lãng phí, hôm nào rảnh rỗi thì tôi dắt cậu đi chạy một vòng."
Cố Mậu Hành không hề tức giận vì Ninh Lục Ly nói dẫn anh đi chạy bộ như là kiểu dắt chó đi dạo ngược lại còn thuận theo: "Vậy sau này lúc cậu chạy bộ buổi tối nhớ gọi tôi một tiếng."
"Ờ.
"Ninh Lục Ly đồng ý, sau đó tầm mắt liếc về phía màn hình. Trên màn hình vẫn là cảnh vừa chiếu hết ban nãy, may mà cảnh dừng lại cuối cùng là một màu đen không thì còn ngại hơn. Mà không đúng, hướng đi của đề tài này sao lại lạ thế này, đột nhiên lại nhảy tới chuyện chạy bộ buổi tối vậy. Ninh Lục Ly lấy lại tinh thần, rõ ràng anh muốn làm sáng tỏ bản thân anh xuất phát từ sự tò mò mới mở video này, tất cả chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Ninh Lục Ly:"Nãy nhìn thấy đề cử trên màn hình nên tôi tiện tay bấm vào xem, ai biết lại là thế này, may mà cậu chưa từng quay cảnh giường chiếu.
Một cảnh đánh nhau đứng đắn như vậy mà cũng có thể ghép thành như vậy, nếu mà quay cảnh giường chiếu thì còn thế nào nữa?"
Cố Mậu Hành nói tiếp: "Trước khi nhận phim tôi đều xem kĩ kịch bản, vả lại tôi sẽ nói rõ trước là nửa đường không được thêm cảnh tình cảm."
Nghe Cố Mậu Hành nói vậy, Ninh Lục Ly đột nhiên nhớ tới Chúc Giai Giai.
So với Chúc Giai Giai, tình cảm của anh và Cố Mậu Hành thân thiết hơn, tính cách của Cố Mậu Hành kín đáo và tâm tư nặng hơn Chúc Giai Giai.
Chúc Giai Giai vì chuyện năm đó mà vẫn luôn không bắt đầu một mối quan hệ thân mật, lẽ nào Cố Mậu Hành cũng vì chuyện này mà có ám ảnh nên mới bài xích diễn cảnh thân mật trong phim.
Thực ra điều này dẫn tới luôn có tranh cãi về diễn xuất của anh, có một vài nhà bình luận phim cảm thấy Cố Mậu Hành không có sở trường đóng phim tình cảm cho nên trước giờ chưa từng đóng mấy phim tình cảm đơn thuần.
Nhà bình luận phim cực đoan hơn thậm chó còn viết bài phân tích Cố Mậu Hành không xứng với cái danh ảnh đế hai cúp.
Sâu trong trái tim Ninh Lục Ly đột nhiên sinh ra một cảm giác trách nhiệm, anh khuyên được Chúc Giai Giai, vậy anh cũng có nghĩa vụ giúp Cố Mậu Hành thoát ra khỏi cái lồng vây hãm hắn.
Có điều, xử lý chuyện của Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cảm thấy phải cẩn thận hơn một chút.
Suy cho cùng bây giờ còn chưa lưu trữ, nhỡ không cẩn thận một cái tua ngược lại, vậy thì đúng là muốn khóc mà không có nước mắt.
Ninh Ninh? Sao thế?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!