Một bữa tối Ninh Lục Ly ăn thấy vừa lòng thoả dạ.
Khi Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành cùng nhau dọn dẹp rửa bát cũng chẳng thấy có chỗ nào không thoả đáng.
Bọn họ cũng chẳng phải người được nuông chiều từ bé, việc nhà cơ bản vẫn biết làm.
Vả lại bây giờ còn có máy rửa bát các loại, chỉ cần dọn dẹp một chút là được, chốc lát đã dọn xong.
Ninh Lục Ly: "Xong rồi, tôi về đây."
Cố Mậu Hành: "Hôm nay tập 2 của Cộng Sự Tuyệt Nhất lên sóng, cậu có muốn ở lại xem không?"
"Chắc chắn cậu đã xem bản đã biên tập rồi, giờ xem lại không thấy chán hả, tự tôi về nhà xem." Ninh Lục Ly từ chối thẳng thừng.
Cố Mậu Hành nói: "Tôi muốn xem bản bình luận trực tiếp trên APP."
Ninh Lục Ly nghe xong thì càng không muốn ở lại.
Hai hôm nay vì đống ảnh lúc ở sân bay mà trên mạng cứ rầm rộ cả lên, thân là một "cáo già" trong giới giải trí, Ninh Lục Ly có thể tưởng tượng ra phần bình luận trực tiếp hôm nay sẽ như thế nào rồi.
Các loại bình luận như ủng hộ CP, ma vương chiều vợ, cơm chó lạnh lẽo đập vào mặt tôi v.v, xem một mình còn đỡ, nếu xem cùng với vị đương sự còn lại vậy thì quá xấu hổ.
Ninh Lục Ly đã ra tới cửa thì đột nhiên nghe thấy Cố Mậu Hành nói một câu.
"Tôi đã mua tôm hùm đất, định xào lên chờ lát nữa xem chương trình thì ăn, sớm biết cậu không muốn ăn thì đã chẳng mua nhiều như thế."
Bước chân Ninh Lục Ly dừng phắt lại.
Chỗ ghê gớm nhất của món Tôm hùm đất sốt cay là phần lớn người vừa nghe thấy năm chữ này thì đã chảy nước miếng, nhớ tới mùi vị cực kì hấp dẫn không thể nào dứt ra kia.
Ninh Lục Ly vốn là người thích ăn cay, Tôm hùm đất sốt cay càng là cực phẩm, vừa nghe thấy mấy chữ này thì anh như là bị điểm huyệt vậy.
Không xoay người lại là xuất phát từ lòng tự trọng cuối cùng của Ninh Lục Ly.
Vừa nãy anh mới thẳng thừng từ chối Cố Mậu Hành, bây giờ vì Tôm hùm đất sốt cay mà cúi người, vậy thì thật là không có khí phách.
Chẳng phải là Tôm hùm đất sốt cay thôi sao, tối mai ra quán ăn năm cân[1].
Ninh Lục Ly thuyết phục bản thân.
"Bây giờ đang là mùa ăn tôm hùm đất, tôi cố ý chọn ra những con tôm ngon đầu to, mỗi con ít nhất cũng phải chín đồng trở lên.
Tiếc là một mình tôi không ăn được hết, để sang ngày mai tôm chết thì cũng rất lãng phí."
Cố Mậu Hành tiếp tục nói, giọng điệu mang đầy vẻ tiếc nuối khi lãng phí đồ ăn.
Chẳng phải là tự trọng thôi sao? So với Tôm hùm đất sốt cay... à không, so với hành vi lãng phí đồ ăn đáng xấu hổ thì lòng tự trọng có là gì.
Ninh Lục Ly xoay người: "Lãng phí đồ ăn là hành vi rất xấu, tôi miễn cưỡng ở lại ăn giúp cậu vậy."
Cố Mậu Hành: "Thế thì hôm nay thật là biết ơn cậu."
Ninh Lục Ly gật đầu, đi vào ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Việc tiếp theo thì không phải lĩnh vực mà Ninh Lục Ly có thể nhúng tay vào.
Đối với tôm hùm đất, anh ăn rất giỏi.
Còn về nấu nướng thì ngồi im không gây thêm phiền phức đã là giúp đỡ lớn nhất với Cố Mậu Hành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!