Chương 28: Trúc Mã Trúc Mã À

Khi Sư Thần tỉnh lại là bởi vì cảm nhận thấy nguy hiểm.

Cậu ta cảm thấy có người luôn nhìn chằm chằm cậu ta, điều này khiến cậu ta cảm thấy cả người không được thoải mái.

Thế là, chịu đựng cơn đau đầu do say rượu, Sư Thần vẫn cố mở mắt ra.

Đây là một căn phòng lạ lẫm, nói lạ thì cũng không đúng, bởi vì Sư Thần từng ở đây, đây là khách sạn bên cạnh quảng trường trung tâm.

Nghĩ tới đây, Sư Thần mới nhớ ra bản thân sao lại xuất hiện ở chỗ này.

Hôm qua bởi vì thất tình, cậu ta mượn rượu giải sầu ở quán bar, sau đó buồn chán lướt Weibo phát hiện tổ tiết mục "Cộng Sự Tuyệt Nhất" tiết lộ đang ghi hình tại thành phố W.

Sư Thần chắc chắn có theo dõi động thái sau khi về nước của người anh em của mình, biết Ninh Lục Ly bây giờ chắc chắn là đang ở khách sạn bên cạnh quảng trường trung tâm.

Là một người thất tình, điều cần nhất là gì?

Đương nhiên là sự an ủi và bầu bạn từ bạn bè, Sư Thần lúc đó liền quyết định phải đi tìm Ninh Lục Ly kể khổ.

Thành phố W rất nhỏ, khách sạn cách cũng không xa.

Sư Thần say bí tỉ đến sảnh chính khách sạn mới bắt đầu gửi wechat cho Ninh Lục Ly hỏi số phòng, kết quả Ninh Lục Ly vẫn luôn không để ý cậu ta.

Khách sạn chắc chắn không thể tiết lộ thông tin của khách hàng, Sư Thần chỉ có thể chờ ở sảnh, đợi Ninh Lục Ly trả lời wechat.

May mà ông trời còn xem như là thương xót cậu ta, chẳng bao lâu thì nhìn thấy Ninh Lục Ly đi từ ngoài cửa vào, Sư Thần nhào lên một cách quyết đoán.

Sau đó, cậu ta ngủ mất, chẳng nhớ gì cả.

Sư Thần đỡ đầu ngồi dậy, rèm trong phòng che kín mít, tối um không khác gì ban đêm.

Quả nhiên, trên ghế sô pha cạnh cửa sổ có một người đang ngồi.

Ánh mắt ban nãy rơi trên người cậu ta có lẽ chính là người đó, Sư Thần cũng không nghĩ nhiều, người ở trong phòng ngoài Ninh Lục Ly ra thì còn có thể là ai.

"Tiểu Ly Tử à, trái tim của anh đau quá...

"Màn khóc lóc kể lể của Sư Thần còn chưa kết thúc, rèm cửa tự động chầm chậm mở ra. Ánh mặt trời sáng sớm chiếu vào phòng, quét bay đi tối tăm. Dung mạo người ngồi trên sô pha dần dần rõ ràng."......, anh là ai! Không đúng, tôi biết anh là Cố Mậu Hành, sao anh lại xuất hiện ở đây, đây không phải là phòng của Tiểu Ly Tử à?

"So với Sư Thần đang hoang mang, Cố Mậu Hành bình tĩnh hơn nhiều:"Ninh Ninh đang thay đồ trong phòng thay đồ."

Trong phòng thay đồ truyền ra tiếng gầm thét: "Không được gọi tôi là Ninh Ninh!"

Cố Mậu Hành: "Được được, cậu nói sao thì là vậy, mau lên nhé, đợi lát nữa xuống muộn cậu lại nổi giận với tôi.

"Sư Thần cảm thấy bản thân tối qua có phải uống say rồi xuyên tới không gian kì lạ nào đó rồi không, cái bầu không khí kỳ dị này rốt cuộc là sao, đột nhiên cậu ta cảm thấy bản thân không nên ở đây, mà nên chui xuống gầm giường. Trái tim bé nhỏ mới miễn cưỡng lành lại của Sư Thần - người vô cùng thừa thãi lại chịu thêm vạn kích tổn thương. May mà qua một lúc thì Ninh Lục Ly bước ra khỏi phòng thay đồ. Anh liếc nhìn Sư Thần một cái, cực kì ghét bỏ:"Lát nữa sau khi cậu thu dọn xong, đổi lại drap giường kia cho tôi, hôi muốn chết.

"Sư Thần vẫn ngồi trên giường, dáng vẻ ngây như phỗng. Lúc này Ninh Lục Ly mới nhận ra gì đó, anh hất cằm tỏ ý:"Ờ, đây là Cố Mậu Hành.

Đây là Sư Thần."

Sau khi hai người chào hỏi, Cố Mậu Hành trực tiếp đứng dậy: "Hai người nói chuyện đi, tôi thu dọn giúp cậu.

"Sư Thần lại bắt đầu hoài nghi cuộc đời, cậu ta nhìn người đàn ông có giá trị bản thân cao nhất giới phim ảnh Hoa ngữ đang giúp Ninh Lục Ly thu dọn balo như một cô bảo mẫu. Mà Ninh Lục Ly ở bên cạnh, ngồi bắt chéo chân, dáng vẻ đại gia. Ninh Lục Ly còn có chút ghét bỏ:"Cố Mậu Hành cậu đừng có nhét cho tôi nhiều quá, đeo mệt chết đi được."

"Lần trước cậu quên mang kem chống nắng, phơi cháy cả da cậu quên rồi à?" Cố Mậu Hành nói,

"cậu lại dùng quen hãng này. Được rồi, để bên balo tôi được chứ?"

Cố Mậu Hành nói xong thì đi sang cách vách lấy balo của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!