Chương 27: Bí Mật Của Cố Mậu Hành

Khi mở mắt ra, Ninh Lục Ly cảm thấy anh rất bình tĩnh.

Thậm chí anh có cảm giác vui mừng kì lạ, may mà lúc trên máy bay vì chuyện bất ngờ kia mà đã lưu trữ, nếu không thì lòng muốn chết anh cũng có luôn.

Không thì... sau này rảnh rỗi hôn Cố Mậu Hành nhiều chút, lưu trữ phòng ngừa bất trắc? Dù sao thì nhìn hắn dường như không phản cảm với chuyện này.

Vực sâu tội ác đưa ra lời mời hấp dẫn với Ninh Lục Ly.

May mà Ninh Lục Ly kịp dừng lại trước vực sâu, kịp thời lấy lại tinh thần.

Ninh Lục Ly à Ninh Lục Ly, ý chí của mày thật sự quá yếu kém đấy, làm người không tốt à?

Vẫn nên suy nghĩ cẩn thận, nguyên lý tua lại lần này rốt cuộc là tại sao, giải quyết chuyện này vẫn tốt hơn lưu trữ bằng cái cách xấu hổ là hôn.

Phát thanh trên máy bay lại vang lên lần nữa, hai người bất động lấy lại tinh thần.

Cố Mậu Hành: "Tiểu Ly, cậu không sao chứ?"

"À."

Ninh Lục Ly xuống khỏi người Cố Mậu Hành, ngồi sang bên cạnh, thắt chặt dây an toàn.

"Lúc nãy tôi đứng dậy định đi vệ sinh, kết quả thấy mặt cậu bị dính bẩn, vốn muốn làm chuyện tốt, ai ngờ máy bay lại gặp phải dòng khí lưu.

"Lần này không cần Cố Mậu Hành bắc cho cái thang, Ninh Lục Ly tự giải thích. Cố Mậu Hành nhìn sang, trong mắt mang theo ý cười:"Vậy thì cảm ơn cậu."

Ninh Lục Ly buông tay cảm thán: "Người tốt không được đền đáp mà."

Trong hành trình tiếp theo, Ninh Lục Ly đều suy nghĩ lần này rốt cuộc là vì chuyện gì mà phải tua lại.

Cố Mậu Hành nhìn thấy Sư Thần, cho nên tua lại?

Tuy không hiểu rõ nhân quả trong chuyện này, nhưng Ninh Lục Ly nhanh chóng đưa ra biện pháp ứng phó.

Nếu đã như vậy, vậy không để cho Sư Thần phát hiện anh đến nước A, yên lặng qua một đêm là ổn rồi.

Ninh Lục Ly không hề có cảm giác tội lỗi khi bỏ mặc bạn thân thất tình, Sư Thần này ấy à, thất tình rất nhanh, bắt đầu một mối tình mới cũng vô cùng nhanh.

Có điều cậu ta là người có nguyên tắc, trước giờ chưa từng bắt cá hai tay, trong một mối tình sẽ chung thuỷ tuyệt đối.

Sau khi tới khách sạn, Ninh Lục Ly thành thật về khách sạn, không cố gắng bày trò đăng lên vòng bạn bè gì nữa.

Phòng Cố Mậu Hành ngay cách vách Ninh Lục Ly.

Hắn thấy Ninh Lục Ly trực tiếp mở cửa ra muốn đi vào nên hỏi: "Tiểu Ly cậu muốn ra ngoài đi dạo không?"

Ninh Lục Ly dừng động tác bước vào phòng: "Đi dạo gì?"

Cố Mậu Hành: "Quảng trường phía trước khách sạn ấy, không phải hồi đi học cậu thường hát ở đấy sao? Về thăm chốn cũ, chắc sẽ có nhiều cảm xúc.

"Ninh Lục Ly cũng không thấy lạ sao Cố Mậu Hành lại biết chuyện hát rong trên quảng trường, suy cho cùng thì đối phương đã theo dõi acc phụ của anh từ lâu. Anh thường khoe hôm nay hát rong được bao nhiêu tiền, có thể uống một ly rượu hay ăn được một bữa cơm vân vân. Ninh Lục Ly:"Cái quảng trường này có bao nhiêu viên gạch tôi cũng biết, có gì đẹp đâu."

"Vậy ra ngoài đi dạo với tôi? Tôi thấy mấy chuyện thường ngày cậu đăng trên Weibo, cảm thấy rất thú vị."

Ninh Lục Ly nghĩ, bản thân bây giờ vào phòng cũng chẳng làm gì, nãy ngủ một giấc trên máy bay, bây giờ tinh thần rất tốt.

Điều càng quan trong hơn là, ở lại trong phòng còn không biết sẽ có chuyện bất ngờ gì xảy ra.

Nói đi là đi luôn, Ninh Lục Ly trực tiếp đóng cửa phòng, theo Cố Mậu Hành xuống lầu đi ra quảng trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!