Chương 22: Nụ Hôn Thứ Bảy

Trans by Axianbuxian12

Suy đoán về điểm lưu trữ đến một cách tự nhiên.

Ninh Lục Ly ngày thường rảnh rỗi thường đắm chìm vào game không lối thoát, thuộc tính ẩn có hơi trạch, tất nhiên là nhanh chóng nghĩ đến điểm này.

Nếu phải so sánh, hoàn cảnh lúc này có hơi giống như đang chơi game.

Đến bước ngoặt của cốt truyện, nếu chọn không đúng thì sẽ bị cưỡng ép lặp lại lần nữa.

Thời điểm tua lại lần trước là chuyện ngoài ý muốn xảy ra trên sân vận động.

Địa điểm lặp lại lần này lại biến thành hiện trường ghi hình lúc chiều, ngoài điểm lưu trữ ra thì chẳng có cách giải thích nào khác.

Chỉ là cách lưu trữ này, hình như có hơi quái lạ.

Địa điểm và người có mặt tại hiện trường lúc này hoàn toàn khác lần trước, điểm giống nhau ngoài Cố Mậu Hành ra thì chỉ có một điểm:

Môi của hai người dán vào nhau.

Thiết lập quỷ quái gì thế này, điểm lưu trữ là hôn môi?

Não bộ Ninh Lục Ly vận chuyển cấp tốc, điểm lưu trữ này rốt cuộc có điều kiện giới hạn nào không.

Kết quả là hôn môi, Cố Mậu Hành, hai điều kiện giới hạn này đều thỏa mãn thì có thể lưu trữ; nói cách khác thì thỏa mãn điều kiện hôn môi thì có thể lưu trữ.

Có nên tìm người khác thử một cái không?

Ý nghĩ này vừa mới ngoi lên thì đã bị Ninh Lục Ly đá ra sau đầu.

Chỉ cần nghĩ tới việc tiếp xúc thân mật tới mức này với người khác thì anh đã sởn hết cả da gà.

Sự việc xảy ra thật sự có hơi vượt quá nhận thức của Ninh Lục Ly, anh vốn phải phản ứng trong tích tắc đẩy Cố Mậu Hành ra, lúc này lại không rảnh để ý đến.

Ngược lại Cố Mậu Hành đã lấy lại tinh thần, hắn khẽ lùi một chút, lo lắng hỏi han:

"Tiểu Ly? Không sao chứ? Một phát vừa nãy Ninh Lục Ly đụng phải rất mạnh, Cố Mậu Hành cũng cảm thấy mũi có hơi đau, càng không cần nói tới Ninh Lục Ly vốn không thể chịu đau. Từ sự hiểu biết rõ ràng với anh, Cố Mậu Hành sẽ không cho rằng hành động lúc nãy của Ninh Lục Ly là cố ý. Đây chỉ là một ngoài ý muốn mà thôi, lại nhìn vẻ mặt hoảng hốt của anh, Cố Mậu Hành có chút lo lắng rằng có phải hắn đã khiến anh nhớ lại kí ức không tốt đẹp nào đó không."Hả? Đúng rồi, qua rồi, Chạy chạy chạy, tiếp tục!"

Trên cơ bản sau khi đi hết quá trình của một ngày, Ninh Lục Ly lại ngồi trước bàn ăn.

Chuyện dẫn tới tua lại anh nhớ rất rõ ràng.

Điểm phán định là tấm ảnh của Khương Vũ Huyên, sau khi Cố Mậu Hành nhìn thấy tấm ảnh đó thì trở nên có chút không đúng.

Dựa theo kinh nghiệm lần trước, né tránh không giải quyết được vấn đề, ngược lại sẽ dẫn tới tua lại.

Cho nên, người đàn ông sắt thép Ninh Lục Ly dũng cảm đối mặt với mọi thử thách.

Anh căn bản chưa từng nghĩ, anh không gắp miếng đuôi bò kia thì sẽ không bị nước xốt văng trúng, cũng sẽ không bị Cố Mậu Hành nhìn thấy tin nhắn Chúc Giai Giai gửi tới.

Ninh Lục Ly lúc này lại đứng trước ngã rẽ lựa chọn, tua lại lần trước là vì anh vô thức nghiêng người không cho Cố Mậu Hành nhìn thấy tấm ảnh.

Vậy thì dựa theo logic thông thường, lựa chọn chính xác chắc chắn là thái độ thản nhiên đưa cho Cố Mậu Hành xem.

"Đây chẳng phải bạn gái cũ của cậu sao?

"Ninh Lục Ly trực tiếp đưa điện thoại cho Cố Mậu Hành xem. Cố Mậu Hành im lặng một lát:"Đó chỉ là tin đồn."

"Thôi tôi xin, lúc trước tôi hỏi cậu cậu đâu có phủ nhận. Mà đúng rồi, lúc tôi du học từng ăn cơm với cô ấy. Đến giờ cô ấy vẫn rất quan tâm đến cậu đấy, cậu từng đạt giải gì đóng những phim nào đều thuộc như lòng bàn tay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!