Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn
***
Những cơn sóng đua nhau vỗ lên người Trương Hằng, lại có một con ốc mượn hồn bò qua trước mắt hắn.
Trạng thái của Trương Hằng hiện giờ rất tệ. Sau khi tỉnh lại thì hắn vừa đói vừa khát, lại còn mệt lả, cảm giác giống hệt như mình đã thật sự trôi nổi trên biển vài ngày vậy.
Hắn tìm một nơi khô ráo rồi miễn cưỡng ngồi dựa lưng vào vách đá.
Nhìn về phía mình bị sóng đánh xô vào bờ chỉ thấy nước biển mênh mông.
Chuyện gì đây? Hiện trường quay show sống còn phiên bản người thật à?
Có lẽ do di chứng từ ly nước chanh kia, hoặc do nhịn ăn quá lâu nên lúc này đầu óc của Trương Hằng rất hỗn loạn.
Hắn ép bản thân phải bình tĩnh lại, bắt đầu nghĩ về tất cả những chuyện đang xảy ra với bản thân.
Mình đã trở thành người đại diện của ông lão mặc Đường trang lập dị kia, sau đó tới quán bar tên Sex And The City để tham gia một trò chơi thần bí theo yêu cầu của ông ta.
Khó khăn lắm mới tìm được chính chủ, kết quả lại bị đối phương bỏ thuốc, sau đó ném lên hòn đảo hoang này.
Vậy thì lại có vấn đề, tại sao đối phương lại làm vậy? Bọn họ có được lợi gì không?
Lẽ nào giọng nói bí ẩn lúc đăng nhập vào trò chơi vẫn đang văng vẳng trong đầu hắn chỉ là ảo giác thôi ư? Nếu không phải thì nó có nghĩa là gì?
Thân thể của hắn thì vẫn còn nguyên vẹn, nhưng không thấy bộ đồ thể thao đâu nữa, thay vào đó là chiếc quần cộc đi biển và áo sơ mi hoa hòe, con dao găm Thụy Sĩ nhét trong túi để đề phòng bất trắc cũng biến mất.
Nhưng chiếc đồng hồ trên tay phải của hắn vẫn còn đây, đây cũng là thứ duy nhất không bị mất đi.
Nhưng khi Trương Hằng nhìn vào mặt đồng hồ lại giật nảy mình.
Ngày tháng trên chiếc Seastar không thay đổi, vẫn dừng ở đêm hôm thứ năm hắn vào quán bar Sex And The City, còn kim đồng hổ chỉ chếch lên một phút kể từ lúc hắn bất tỉnh.
Trương Hằng nhìn kỹ một lúc thì bỗng phát hiện kim giây không chạy.
Hỏng rồi à?
Trương Hằng khá bất ngờ, lúc trước hắn từng thí nghiệm rất nhiều lần, chiếc đồng hồ này không thể chỉnh giờ được, thời gian luôn chính xác.
Việc có thêm 12 vạch giờ cũng chỉ có mỗi mình hắn thấy được, dù có cho vào nước hay lấy lửa đốt thì nó vẫn không bị gì, bền đến mức chẳng giống thứ gì trên đời này.
Trương Hằng từng thử ném nó từ độ cao 200 mét xuống nền xi
-măng bên dưới, kết quả nền thì bị lõm xuống một lỗ, nhưng chiếc đồng hồ này vẫn không bị gì.
Hắn từng nghĩ, dù mình có chết thì chiếc đồng hồ này vẫn sẽ chạy tốt đến lúc tận thế, không ngờ lại có ngày nó lại bị chết máy thế này...
Nhưng ngay sau đó lại có một suy nghĩ lóe lên trong đầu Trương Hằng, vì hắn nhớ tới giọng nói thần bí xuất hiện trong đầu của mình khi nãy.
Lúc gần kết thúc đối phương có nhắc đến tốc độ thời gian trôi là 480.
Trương Hằng chớp mắt vài cái, chẳng lẽ ý nghĩa của nó đúng là như vậy?
Nếu người khác muốn xác minh chuyện này, có lẽ họ chỉ có thể đợi đến 40 ngày sau. Nhưng với Trương Hằng thì vẫn còn rất nhiều cách khác.
Trương Hằng giơ tay đè lên mạch của mình, hai mươi phút sau, cuối cùng hắn đã xác nhận một chuyện vô cùng đáng sợ.
Chiếc Seastar trên tay hắn không hề hư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!