Xuống xe buýt lại đi khoảng 15 phút, vượt qua ba giao lộ cuối cùng cũng đến nơi.
Trương Hằng nhìn cửa hàng trước mặt tên là [Cửa hàng thủy sản Takeda] nói:
"Cha ngươi ở đây sao?"
"Đúng vậy, bên trong có mũi hơi khó ngửi, ngươi có thể chờ ta ở bên ngoài."
Khoảng cách càng gần thần sắc trên mặt Ameko thì càng thấp thỏm, nhưng vẫn như cũ rất quan tâm.
"Đến cũng đến rồi, đi vào chung đi."
Trương Hằng không do dự, hai người đi qua biển quảng cáo cũ nát cùng tủ lạnh cũ bị vứt bỏ bước vào trong tiệm thuỷ sản, một mùi tanh của hải sản lập tức xông vào mũi, trong tầm mắt khắp nơi đều là các loại hải sản tôm cá, bất quá trong tiệm lại không có một ai, chỉ có cá chình biển ở trong rương quẫy bọt tán loạn.
Otosan~ Otosan~
Ameko gọi hai tiếng, nhưng không có người trả lời:
"Chẳng lẽ đi bệnh viện rồi?" Ameko nói thầm, do dự một chút cuối cùng đi lên lầu, Trương Hằng đi theo sau lưng nàng, cầu thang làm bằng gỗ không biết đã bao lâu chưa sửa chữa, không ít nơi có vết nứt, dẫm lên trên kẽo kẹt rung động, giống như lúc nào cũng có thể gãy.
Trương Hằng đầu tiên cho rằng chỉ có tầng một bày hàng nên chật chội, không nghĩ tới tầng mới thật sự là không có nơi đặt chân, quần áo bẩn cùng lon bia bị ném đâu đâu cũng có, còn có tạp chí khiêu dâm, một nam nhân trung niên nằm trên sàn nhà ngáy o o.
"Ta thật sự là ngốc, hắn nói dối ta nhiều lần như vậy mà ta còn tin tưởng." Ameko lấy tay nâng trán nói.
"Từ góc độ nào đó nói đây cũng là chuyện tốt, dù sao cũng hơn là nằm viện."
"Không, thực sự là hỏng bét, trên thế giới này sao lại tồn tại người lừa gạt cả cả con gái mình."
Tuy nói như vậy nhưng Ameko vẫn kéo 2 tay nam nhân, định lôi hắn ra chỗ khác.
Để ta.
Trương Hằng nhìn động tác của Ameko có chút khó khăn, chủ động đi lên hỗ trợ.
Ở trong lúc kéo nam nhân, có đồ vật gì đó rơi ra từ trong túi quần nam nhân, Ameko nhặt lên, phát hiện là một cái ví tiền màu nâu đã cũ nát, lúc cầm ví tiền nàng ngẩn người, không biết đang suy nghĩ gì, lúc này nam nhân đột nhiên ngồi dậy, gào thét lớn hướng Ameko nhào tới.
Tình huống khẩn cấp, Trương Hằng không kịp nghĩ nhiều trong vô thức dùng chiêu phòng thân mà Bear đã dạy hắn, một cái ném qua vai đem nam nhân quẳng trên mặt sàn, nam nhân bị đập mạnh một cái, hai mắt trợn trắng, lần này trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Mà Ameko lúc này mới kịp kêu lên
Yamete......
"A...! hắn ngủm sao? !"
Nàng bị hành động vừa rồi làm giật nảy mình.
"Ách, không có, nhưng đoán chừng muốn chờ một lúc mới có thể tỉnh lại, hắn vừa rồi xông tới ngươi kêu cái gì?"
"Đem ví tiền trả lại cho ta...." Ameko lẩm bẩm nói.
...!...
"sau khi trở về ta sẽ tiếp tục học tập tiếng Nhật."
Trương Hằng đổ mồ hôi, sau đó hai người cùng nhau đem nam nhân say rượu đang hôn mê nằm lên trên đệm rồi đắp chăn.
Trương Hằng nhìn trong tay Ameko còn cầm ví tiền cũ nát kia, hỏi:
"Thế nào, bên trong có số tiền lớn sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!