Chương 26: Lữ Đồ

Phú nhị đại chẳng qua là một cách gọi.

Bản thân không mang bất luận một sắc thái khen chê, giống như có người tốt người xấu, nhóm người phú nhị đại có người tố chất cao có người tố chất thấp, hơn nữa nói một cách công bằng, so sánh với người bình thường nhóm người này vì được thụ hưởng tài nguyên giáo dục tốt hơn, do đó người có tố chất cao chiếm tỷ lệ cao hơn.

Nhưng vì sao danh tiếng của phú nhị đại lại kém như vậy?

Nguyên nhân rất đơn giản, người bình thường làm chuyện ác ảnh hưởng tương đối nhỏ, mà phú nhị đại bởi vì nắm giữ tài nguyên phong phú hơn, một khi làm chuyện ác, thường thường mang tới ảnh hưởng càng ác liệt, thậm chí còn dẫn đến một số vấn đề xã hội.

Giả dụ như Trình Thành, mặc dù hắn chưa tới giai đoạn nghiêm trọng như vậy.

Nhưng trong trường học, số người chỉ trích hắn không ít.

Năm đại học, sau khi tham gia hội học sinh rất nhanh sau đó hắn đã biến nơi này thành địa bàn của mình, chỉ trong vòng mấy tháng nắm giữ quyền quyết định, ép vài người cũ không ưa hắn ra khỏi hội, chờ năm thứ 2 hắn lên làm hội trưởng, hắn đề bạt người mới nắm giữ chức vụ đều là người của hắn, cơ bản là trong hội học sinh một tay che trời, hơn nữa vật họp theo bầy người tụ theo loài, nhóm người mới này ở thời điểm chiêu tân sẽ chú ý các em gái xinh đẹp.

Sau khi các em gái gia nhập, bọn này thường để cho người phía dưới làm khó dễ sau đó đứng ra giải quyết để lấy le, đã có không ít em gái ngây thơ năm nhất bị lừa.

Kết quả là nói chuyện công việc thế nào lại nói lên trên giường.

Có tin đồn vào năm 2 đã có mấy em gái vì Trình Thành mà nạo thai, còn có một người đòi tự sát sau đó đã dùng tiền hòa giải.

Đương nhiên con số này khẳng định là bốc phét, dù sao thì người ghét thằng chả này cũng có rất nhiều.

Trần Hoa Đống vốn là muốn ra mặt, sau khi nghe xong không khỏi có chút do dự, hắn cũng không phải là nhân viên khách sạn của Trình Thành, đối phương là phú nhị đại hay không thì hắn cũng đều không ưa.

Nhưng sau đó nghe nói hắn thao túng hội học sinh liền phải cân nhắc.

Trường học của bọn hắn không có bộ phận chuyên phụ trách tài chính của các câu lạc bộ, tiền hoạt động của các câu lạc bộ đều là hội học sinh phê duyệt sau đó báo lên cho thầy cô, hơn nữa hội học sinh còn phụ trách kiểm tra định kỳ từng câu lạc bộ.

Trần Hoa Đống tại thời điểm năm nhất sinh viên đại học đã cùng một nhóm nam sinh lập lên một clb anime gọi là We are MarveRick, hiện tại phát triển cũng không tệ lắm, mặc dù không có nữ sinh gia nhập, nhưng cùng một đám gay ở cùng một chỗ trao đổi bí mật nhỏ, còn có các loại tài nguyên, cũng vui vẻ hòa thuận.

Trần Hoa Đống không thể không cân nhắc sau khi đắc tội Trình Thành xong, clb còn có thể tiếp tục hoạt động được không.

Mặt khác, trường học cũng quy định thể dục buổi sáng, yêu cầu mỗi người trong một học kỳ đạt được số điểm nhất định, mà người ghi chép điểm lại là người của hội học sinh.

Tóm lại, hội học sinh là các mà bình thường ngươi sẽ không chú ý đến, nhưng đắc tội thì rất phiền toái, hơn nữa có không ít người là tay chân của Trình Thành.

Trần Hoa Đống đang muốn nói chuyện yêu đương với Từ Tĩnh , không muốn mỗi ngày đề phòng người khác đánh lén.

Dám vẻ của Thẩm Hi Hi có chút bất đắc dĩ, lời nào có thể nói, nàng đều đã nói nhiều lần, người bình thường sớm nên từ bỏ, nhưng hiển nhiên Trình Thành không phải người như vậy.

Nữ sinh tên Vương Hoan cũng ý thức được mình đã làm chuyện sai lầm, cúi đầu không nói chuyện.

Kết quả lúc này Trình Thành nói:

"Bạn học, ngươi chưa kéo khóa quần."

......

Trình Thành cúi đầu, quả nhiên thấy ở vị trí nào đó mở ra một cái lỗ nhỏ, tuy rằng không nhìn thấy đồ lót, nhưng cũng rất khó coi.

Hơn nữa Trương Hằng không nói còn tốt, hắn có thể giả vờ như không có phát hiện, nhưng hiện tại bị hắn nói nơi đông người như thế hắn kéo lên hay kéo xuống đều không được, hết sức xấu hổ.

Trình Thành thật sâu nhìn Trương Hằng, sau đó nói với Thẩm Hi Hi :

"Hi Hi, sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ để cho ngươi hiểu được lòng ta."

Nói xong hắn liền bước nhanh trở lại xe BMW , cẩn thận quan sát còn có thể nhìn ra tư thế đi đường của hắn có chút mất tự nhiên, giống như không dám mở rộng bước chân.

Đi mau đi mau!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!