[Tên: Bàn chân thỏ]
[Phẩm chất: E]
[Tác dụng: Có thể gia tăng một chút may mắn cho người đeo]
Trong thế giới hiện thực sẽ không xuất hiện giao diện nhân vật và âm thanh kì lạ thế này, Trương Hằng nhìn trong tay tấm thẻ của nữ bartender đưa, hết sức yên lặng.
Chẳng qua cung cấp 2 câu nói đơn giản thế mà tiêu hao 5 điểm tích lũy của hắn?
Tuy nói hắn có không ít điểm tích lũy, nhưng nhìn biểu hiện nữ bartender sau khi nhận điểm tích lũy, hắn có thể khẳng định giá này không hề tiện nghi.
Đối với kết quả giám định này Trương Hằng cũng không quá ngoài ý muốn, ở rất nhiều nền văn hóa khác nhau chân thỏ đều tượng trưng cho bùa hộ mệnh may mắn.
Thời điểm hắn tránh được nhiễm trùng trên đảo hoang hẳn là có liên quan đến vật này.
Không kể đến hắn có khả năng gấp đôi thời gian, đây là vật phẩm siêu tự nhiên đầu tiên mà hắn có được.
Vì hiệu ứng nó đem lại, Trương Hằng quyết định biến nó thành móc chìa khóa mang theo bên người.
Cũng không biết một chút may mắn ở đây là bao nhiêu?
Dù sao cũng nhàn rỗi không có chuyện gì, Trương Hằng quyết định làm thí nghiệm, hắn đến siêu thị Wumart gần thư viện tốn 20 tệ mua 2 tấm phiếu trúng thưởng.
Kết quả 1 tấm trúng 10 tệ, 1 tấm trúng 5 tệ.
Trừ đi tiền vốn lỗ mất 5 tệ.
Trương Hằng đổi một cái siêu thị khác, 1 tấm trúng
"chúc may mắn lần sau" một tấm trúng 20 tệ.
Vừa vặn bằng tiền vốn.
Trương Hằng hiểu đại khái tác dụng của Bàn chân thỏ, nó giúp vận may tăng nhiều hơn bình thường, nhưng vẫn có thua lỗ, gia tăng may mắn không ở mức quá lố, thậm chí muốn dùng chút may mắn đó đi kiếm tiền vẫn là khó khăn.
Làm xong thí nghiệm, Trương Hằng đi ra siêu thị, nhìn đến cách đó không xa có một cặp nam nữ trẻ tuổi, chàng trai bộ dạng kích động như muốn nói điều gì, nhưng cô gái một mực lắc đầu, sau đó chàng trai muốn kéo cô gái, nhưng bị né tránh.
Trương Hằng không có ý định xen vào việc của người khác, mỗi ngày trong sân trường có rất nhiều chuyện như thế này, đại học chính là căn cứ hoocmon, đủ loại thăng trầm cảm xúc mỗi thời khắc không ngừng trình diễn, hắn cũng không lo lắng nam sinh kia sẽ làm ra hành động gì quá khích , hiện tại là buổi chiều, đang trong trường học, tùy tiện kêu một cái có thể nhảy ra bảy tám nam sinh tràn ngập tinh thần trọng nghĩa đến trình diễn anh hùng cứu mỹ nhân.
Cho nên Trương Hằng chỉ nhìn lướt qua, sau đó bước đi đến thư viện.
Giữa trưa thứ sáu, Trương Hằng đi mua sắm một chút đồ ăn vặt cùng vật dụng ngoài trời, chủ yếu là tinh dầu đuổi muỗi, khăn lông, băng go gì đó, còn trang bị cắm trại đã được Ngụy Giang Dương thuê, còn bao một chiếc xe, tiền mọi người cùng nhau AA( chia tiền), mỗi người trước thu 300 tệ, thừa trả thiếu bổ sung sau.
Trương Hằng kiểm tra máy ảnh, xác nhận đã đầy pin, lúc này Ngụy Hoa Đống cùng Ngụy Giang Dương đi từ bên ngoài vào, tay còn cầm bao lớn bao nhỏ.
"Nữ sinh đi mua, là cơm tối đêm nay, chút nữa bạn hỗ trợ tôi cầm lên xe".
Được, vất vả rồi.
Trương Hằng cũng đã thu dọn xong đồ đạc.
Ngụy Giang Dương bỏ túi xuống, cầm ly nước trên bàn một hơi tu sạch, thở dài nhẹ nhõm, lúc này mới lên tiếng cảm khái nói.
"Hai ngày nay thật sự là mệt chết tao, chạy đông chạy tây, làm trâu làm ngựa, các bạn thật là sáng suốt, độc thân cũng không phải là chuyện xấu"
"Thôi đừng, nhờ phúc của Ngụy công tử, anh em ta mới nhìn thấy một chút ánh rạng đông tia sáng thoát độc thân, đừng có mà nhanh như thế đã giội nước lạnh có được hay không." Trần Hoa Đống mắt sáng quắc nói.
"Ngươi muốn theo đuổi Thẩm Hi Hi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!