Chương 19: (Vô Đề)

Lý Đạo quay đầu, ánh mắt như bị chìm trong thước phim quay chậm.

Hai tay Cố Tân đỡ cằm, một bên mặt nhìn rất điềm tĩnh, trán, sóng mũi, môi khẽ nhếch, thậm chí lòng bàn tay đỡ cái cằm nhọn, toàn bộ đường nét đều được ánh sáng lấp lánh phác họa, hiện lên ánh hào quang sáng chói.

Gió nhẹ thổi bay mái tóc cô, bàn tay cô đưa ra vuốt lại, sợi tóc đen như rong biển bị kéo sang một bên, lộ ra cần cổ trắng muốt thon dài.

Cô nghiêng đầu, có một sợi tóc nghịch ngợm chui vào khóe môi cô, không biết cô đang nghĩ gì, nhìn phương xa, thản nhiên cười khẽ.

Trong khoảnh khắc ấy, gió cũng ngừng thổi.

Tầm mắt Lý Đạo thẳng thắn, tiếng tim đập thình thịch bên màng nhĩ, lại bị nụ cười ấy của cô làm cho tinh thần rối loạn.

Anh có một cảm giác, anh muốn bị thua một vố đau.

Rất lâu sau, cuối cùng Cố Tân cũng nhận ra được ánh nhìn chăm chú của anh, quay sang phía anh, đôi mắt sáng ngời ấy trong suốt, giữa đôi môi ẩn chứa hàm răng trắng bóng: "Gì thế?" Giọng nói nhẹ nhàng như ảo giác.

Ánh mắt Lý Đạo đục ngầu, không trả lời.

Anh đưa tay lên, vuốt sợi tóc dính bên khóe môi cô ra, dừng lại một lúc, lòng bàn tay lại dán sát vào gò má cô.

Cơ thể dưới cánh tay hơi cứng ngắc, khi cô chưa kịp phản ứng lại gì, Lý Đạo đã co ngón trỏ và ngón cái, nhẹ nhàng búng cô một cái. Cô không kịp né tránh, anh lại bóp sau cổ cô, nhưng chỉ dừng lại ở đó, không có hành động cử chỉ gì quá khích.

Anh thu tâm trạng lại, nhẹ giọng hỏi: "Tối hôm qua sợ?"

Hồn vía Cố Tân còn đang ở trên mây, phần da phía sau cổ tựa như không còn là của mình. Nhưng bàn tay người đàn ông to lớn, mang theo nhiệt độ khô ráo, nội tâm Cố Tân bất giác bình tĩnh đến lạ, mím môi một cái, khẽ gật đầu.

"Vậy sau này đừng có chạy nữa."

Cố Tân hỏi: "Có ý gì?"

"Tin tưởng anh cô một lần."

Cố Tân im lặng, cúi gằm đầu rất lâu rồi mới ngẩng lên: "Một năm trước anh ấy đồng ý sẽ về Lạc Bình với tôi, cái ngày trước khi đi tôi ở trạm xe không chờ được anh ấy, anh ấy chỉ gọi cho tôi một cuộc điện thoại, nói Lạc Bình quá nghèo, tôi đáng lẽ ra nên ở lại Thượng Lăng, cuộc sống tốt hơn." Cô cười một nụ cười khinh rẻ: "Hóa ra đều là lừa gạt, là anh ấy không bỏ được thì đúng hơn."

"Không hoàn toàn đúng, một nửa nguyên nhân cậu ta không đi là vì sợ cô oán hận, một nửa lý do còn lại là vì cô ta." Lý Đạo nhìn bóng người phía xa xa rồi hạ cằm với người kế bên.

Cố Tân ghé mắt, thì thấy Cố Duy ngồi dựa trước một cây cổ thụ, Tô Dĩnh lại rúc trong lòng anh ta, hai người đang hôn.

Lý Đạo nói: "Tôi đoán, cậu ta cảm thấy từ bé đến lớn không chăm sóc cô chú đáo, sợ cái nghèo."

Cố Tân cau mày, phản bác ngay lập tức: "Tôi không cần vinh hoa phú quý, cũng không cầu cuộc sống sang trọng gì đó, tôi chỉ hy vọng anh ấy đừng làm chuyện xấu, tìm một công việc đàng hoàng, chúng tôi có thể sống bình anh vô sự... Nhưng anh ấy luôn cảm thấy không đủ."

"Có quan tâm mới cảm thấy không đủ..."

"Quan tâm không phải là cái cớ lệch lạc để vi phạm pháp luật."

Lý Đạo bị cô đáp trả thì hơi sững sốt một lúc, khẽ nghiến hai hàm răng, nhưng lại cười nói: "Vậy thì, cô có cho cậu ta một cơ hội để sửa chữa bản thân không?"

Cố Tân khẽ rùng mình, giọng thì thầm: "Các anh chung một nhóm, mới có thể nói như vậy."

"Nói lớn lên, nghe như muỗi."

Cô quệt một đường qua miệng, không chịu mở miệng nói lại, muốn thoát khỏi sự kiềm chế của anh, nhưng bàn tay kia như dính vào da thịt cô, có vùng vẫy thế nào cũng không thoát được.

Lý Đạo cười lên, giống như có thể tìm được rất nhiều niềm vui trên người cô, chờ đến khi cuối cùng cười đủ rồi, lại khẽ than một tiếng: "Cho dù trước đây cậu ta có cam kết gì với cô, có thực hiện được hay không, nhưng lần này chúng tôi đi ra khỏi Thượng Lăng, không có ý định quay lại nữa. Dọc đường đi có lẽ sẽ chẳng có gì bình an, nếu như bị bọn tay trên bắt được người, không chừng lại phải trói buộc số phận, cho nên quyết tâm của cậu ta cô không cần phải nghi ngờ làm gì."

"Nhưng mà, tôi ở Thượng Lăng chờ hơn mười năm."

Lý Đạo biết ý cô, lắc đầu không đồng ý: "Anh cô không có ở đó, một trăm năm cũng vô dụng, có thể đợi đến ngày anh em về một chỗ, là tốt rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!