Hợp đồng trong tay nóng hầm hập, không biết là do được in ra cách đây không lâu hay là vì tổ trưởng vừa mới đặt nó trên bộ tản nhiệt của máy sưởi.
Nhưng còn có một loại khả năng, nóng vì được tôi nắm chặt.
Một trái tim nóng bỏng này của tôi có lẽ có thể đốt cháy bản hợp đồng trong mùa đông này.
Cảm ơn công ty, cảm ơn tổ trưởng, cảm ơn nhất nên cảm ơn Chu Hàm Chương.
Tôi chờ ở cửa văn phòng lãnh đạo, lén nhìn vào trong từ chỗ không mờ của cửa kính mờ, tôi thấy Chu Hàm Chương ngồi trên ghế, đưa lưng về phía tôi, trong tầm tay là ly nước còn bốc hơi nóng, e là lãnh đạo của chúng tôi lại đang ép người ta uống trà ông mới mua.
Tôi là người không kiên nhẫn, ghét nhất chờ đợi, nhưng mà lần chờ đợi này tôi lại không hề cảm thấy khó khăn chút nào, thậm chí có thể nói một câu: Không sao không sao hai người nói chuyện đi, tôi cũng không sốt ruột tẹo nào.
Tôi không hề sốt ruột tẹo nào, dù sao còn chưa tới thời gian nghỉ trưa, không chậm trễ ăn cơm.
Nhưng Chu Hàm Chương cũng không để tôi chờ lâu lắm, khi tôi cân nhắc nếu không hay là đi WC trước đi, tôi nghe thấy văn phòng truyền đến tiếng ghế dựa di chuyển, bọn họ nói chuyện xong rồi.
Tôi nhanh chóng đứng ngay, ở cửa nghênh đón thầy Chu ra ngoài.
Chu Hàm Chương được lãnh đạo của chúng tôi đưa đến cửa, vừa nhìn thấy tôi thì cười.
"Vậy được rồi, các cậu nói chuyện đi." Lãnh đạo chuyển tầm mắt từ Chu Hàm Chương sang tôi:
"Tiểu Bạch, hôm nay giúp thầy Chu ký xong hợp đồng nhé, chúng ta mau chóng thanh toán."
Bốn chữ
"mau chóng thanh toán" hoàn toàn bại lộ tâm tư nhỏ của lãnh đạo chúng tôi, ông sợ bị người nẫng tay trên.
"Được được, ngài yên tâm!"
Lãnh đạo viết gấp khó dằn nổi trên mặt, tôi thì viết chân chó ở trên mặt.
Người làm công vô cùng không có tiết tháo, chính là tôi.
Lúc tôi và lãnh đạo nói chuyện, Chu Hàm Chương vẫn luôn nhìn tôi, nhìn đến độ tôi lạnh sống lưng.
"Thầy Chu, vậy chúng ta đến phòng họp nhỏ đi, hợp đồng làm một phần mới rồi, ngài xem xem."
Ở công ty, tôi vô cùng ngoan ngoãn, một chút cũng không giống người từng chọi cầu tuyết với Chu Hàm Chương.
Chu Hàm Chương gật gật đầu, đi theo tôi vào phòng họp nhỏ.
Anh rất bình tĩnh, ngồi trên ghế sau khi tiến vào, nhưng tôi không bình tĩnh, tôi đóng cửa, chỉ suýt thì quỳ với anh.
"Thầy Chu! Ngài thật sự là anh trai ruột của tôi!"
Chu Hàm Chương nhìn tôi nhíu mi một chút: Không cần.
Tôi kéo ghế dựa qua ngồi xuống bên cạnh anh, hai tay dâng hợp đồng lên:
"Không ngờ ngài hài lòng với tôi như vậy."
Anh nhận lấy hợp đồng không nói một lời mà cúi đầu lật xem, mười mấy trang thật dày, anh chỉ nhìn một tờ nào đó ở giữa, như thể đang cố ý xác nhận điều gì.
Tôi thò lại gần xem, thấy bên trên tờ đó đánh dấu
"Biên tập viên phụ trách – Bạch Vị".
Cậu nhìn gì? Lúc anh nói chuyện đôi mắt còn nhìn chằm chằm hợp đồng, ngữ điệu cũng lạnh lùng giống như ngày thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!