Tôi không biết Chu Hàm Chương ở trước mặt người khác là hình tượng thế nào, dù sao hiện tại ở trước mặt tôi là không hề có chút hình tượng nào.
Tôi nói:
"Anh cũng 35 rồi, sao cứ như con nít vậy."
Tôi tận tình khuyên bảo mà khuyên anh:
"Anh như vậy không được, anh làm một nhà văn nổi tiếng, hẳn nên giữ gìn thiết lập của mình một chút."
Anh uống ngụm cà phê:
"Cậu chừng nào thì đi?"
Lại đuổi tôi? Tôi hiện tại da mặt dày nhiều rồi, ngồi xuống đó rồi là bất động luôn:
"Tôi còn chưa ăn xong đâu."
"Không phải mua cho tôi à?"
"Niềm vui của mình và niềm vui của người, ai vui?"
Chu Hàm Chương không chút do dự nói: Mình vui.
Người này, tôi cũng không thể nói chuyện phiếm thật tốt với anh.
Đúng rồi, Tôi nói sang chuyện khác:
"Anh còn chưa nói mỹ nữ đó vì sao lại tới tìm anh đâu."
Chu Hàm Chương thảnh thơi ngồi đấy uống cà phê, trong lúc tôi chờ anh trả lời, nhìn quét một vòng bàn của anh, rất rõ ràng, tên này ở trước khi tôi đến, ít nhất lúc mỹ nữ ở đây, ngay cả notebook cũng chưa từng mở ra.
Notebook trước đây vẫn luôn bị anh tùy tiện mở xoài trên bàn lúc này đang bị một chồng sách đè chặt chót bên dưới, người này còn được đấy, có cẩn thận, biết thứ mình viết xong phải giấu rồi.
Đột nhiên tôi có chút mừng thầm, làm rõ nguyên nhân này có lẽ do tôi phát hiện nhiều người như vậy xếp hàng đứng ở cửa nhà Chu Hàm Chương, mà tôi là tên đứng ở đằng trước đội ngũ đó, thứ anh viết sẽ tránh người khác, lại sẽ không đề phòng tôi.
Đây nói lên điều gì?
Nói lên, tôi có trọng lượng ở trong lòng Chu Hàm Chương!
"Một biên tập đến tìm tôi có thể vì cái gì?" Anh liếc nhìn tôi:
"Chính cậu cũng là biên tập, cậu nói thử xem."
"Đó không giống nhau," Tôi nói:
"Tôi là đến cùng ngài nói chuyện phiếm giải sầu cho ngài!"
Chu Hàm Chương cười:
"Nhưng thật ra không cần."
Anh đứng dậy, nhìn thời gian:
"Tôi muốn xuống núi một chuyến, cậu đi cùng với tôi hay là tự mình đi bộ xuống?"
Nói này, có thể nhờ xe còn đi bộ, chẳng lẽ tôi bị điên?
Nhưng mà…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!