Người sẽ không đã có thay đổi về chất trong vòng mấy ngày ngắn ngủn, tôi
- một người từ trước đến nay luôn tỉnh táo cũng sẽ không bởi vì đọc nhiều mấy quyển sách của tác giả nào đó liền thay đổi cái nhìn về người này, cho nên khi tôi đứng ở cửa nhà Chu Hàm Chương nói chuyện với anh, vẫn cảm thấy tính cách anh không ra sao còn lôi thôi như cũ.
Người này lâu lâu cạo râu cái thì có làm sao à? Một hai phải làm mình trông như thể kẻ lang thang nghèo túng mới được hả?
Không chỉ như thế, Chu Hàm Chương người này cũng vẫn rất phiền, bởi vì tàn thuốc của anh bị gió thổi bay vào mặt tôi rồi.
Tôi muốn ôm oán mà đến, nhưng dù sao có việc cầu người ta, chỉ có thể tiếp tục nịnh nọt mà cười.
Tôi nói:
"Thầy Chu, cho tôi một cơ hội đi, tôi chỉ muốn tâm sự với ngài về sách của ngài."
Tôi lấy ra ba cuốn sách sắp bị tôi lật nát và ghi chú viết đầy kia từ trong ba lô:
"Tin tưởng tôi, tôi thật sự có nghiêm túc đọc qua."
Hơn một tuần không gặp, thái độ của Chu Hàm Chương đối với tôi cũng không tốt được bao nhiêu, cái gọi là lạt mềm buộc chặt ở chỗ anh hoàn toàn không có tác dụng.
Anh không kiên nhẫn mà nhìn tôi nói:
"Nếu mỗi một độc giả của tôi đều đến thảo luận với tôi, vậy thì tôi không cần viết nữa."
Ngài nói đúng, Tôi hiện tại tâm trạng vô cùng tốt:
"Nhưng tôi không giống với độc giả bình thường."
Anh búng búng tàn thuốc: Có gì không giống?
"Tôi đã ăn đồ ăn ngài nấu."
Tôi nhìn ra được, Chu Hàm Chương đầy mặt đều tràn ngập dấu chấm hỏi.
"Tôi từng dùng WC nhà ngài."
Chu Hàm Chương quay đi không nhìn tôi, tiếp tục hút thuốc.
"Tôi còn từng ngồi xe của ngài." Tôi cười nhìn anh nói:
"Tôi 17 tuổi dùng tiền tiêu vặt mua sách của ngài, ba tôi còn là học sinh của ba ngài."
Chu Hàm Chương cau mày nhìn về phía tôi: Vậy thì thế nào?
"Thuyết minh quan hệ giữa chúng ta không bình thường." Tôi không có lý lẽ còn rất hùng hồn mà nói:
"Ngài hẳn nên mở cửa sau cho tôi."
Chu Hàm Chương hơi sửng sốt, sau đó nở nụ cười.
Cậu sao lại…
Da mặt dày như vậy? Tôi hiện tại đã rất thản nhiên làm một người da mặt dày:
"Tục ngữ nói rất đúng, người không biết xấu hổ thiên hạ vô địch, muốn mở được cánh cửa trái tim của thầy Chu, tôi chỉ có thể dùng chiêu này."
Chu Hàm Chương nhìn chằm chằm tôi vài giây, tôi đang chuẩn bị mở ra đợt thuyết phục thứ hai, không ngờ anh thế nhưng nghiêng người để tôi vào cửa.
Bốn chữ hình dung tâm trạng của tôi ngay lúc đó — vui mừng quá đỗi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!