Chương 2: (Vô Đề)

Tôi ngó quanh, hỏi: "Anh tôi đâu rồi?"

"Chưa dậy."

Nhìn Thịnh Diễn Thư thần thái sáng sủa, tôi bừng tỉnh, nhìn anh ta bằng ánh mắt "không hổ là anh".

Anh ta lấy chìa khoá từ trên tủ, hỏi tôi: "Đi đâu? Tôi đưa đi."

Đây là sự quan tâm của "chị dâu" sao?

"Cảm ơn anh, đến toà nhà Thành Ích ạ!"

Tôi hí hửng đi theo, đôi giày cao gót hồng nhọn lấp lánh vang lên lạch cạch trên sàn.

Thịnh Diễn Thư cau mày, liếc qua đôi giày cao gót buộc nơ mười phân, không nói gì.

Xe dừng dưới toà nhà, Thịnh Diễn Thư mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.

Tôi do dự giữa ghế phụ và ghế sau, cửa sổ hạ xuống, gương mặt điềm tĩnh của Thịnh Diễn Thư hiện ra, "Ngồi ghế trước."

"Vâng ạ!"

Anh tôi luôn nói, ghế phụ phải để dành cho vợ tương lai.

Giờ tôi ngồi vào ghế phụ của anh ấy, liệu anh có giận không?

Tôi vừa suy nghĩ linh tinh vừa báo địa chỉ, thấy Thịnh Diễn Thư im lặng khởi động xe.

"Vừa tốt nghiệp à?"

Một lúc sau, tôi mới nhận ra "chị dâu" đang hỏi mình.

Tôi gật đầu lia lịa, lén liếc nhìn Thịnh Diễn Thư.

Phải nói thật, anh tôi có mắt chọn người, bạn gái cũ toàn là hoa khôi lớp, hoa khôi trường, nói chung, nhất định phải có chữ "hoa".

Còn người trước mặt tôi đây, đúng là đỉnh cao của "hoa", là đoá hoa cao vời vợi bị anh tôi hái xuống.

Bầu không khí trong xe rất ngượng ngùng.

Tôi nhìn thấy trong hộc xe có chiếc kính râm tôi tặng Du Xuyên Trạch hôm sinh nhật, đúng là tình yêu đích thực.

Tôi hắng giọng, hỏi: "Anh làm ở đâu vậy ạ?"

Thịnh Diễn Thư hạ kính xe một chút, gió lùa vào một luồng mát lạnh.

"Đồng nghiệp của anh cô."

Tôi à một tiếng, tình cảm lâu ngày sinh ra.

Thảo nào, thảo nào, anh ta dường như không thích mùi nước hoa của tôi, cũng không thích giày cao gót buộc nơ của tôi.

Nhưng không sao, anh ta thích anh tôi là được rồi.

Xe dừng trước toà nhà văn phòng, tôi cúi đầu cúi người chào.

Vừa quay đầu, tôi gặp ngay nhóm thực tập sinh cùng đợt.

Xe có dán phim chống nắng, không nhìn rõ bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!