Chương 25: Những dấu hiệu đầu tiên

Thời Ngu không quan tâm ánh mắt của người khác, cậu đẩy xe đi siêu thị, cẩn thận chọn từng món hàng.

Hoa quả, rau xanh, rồi đến thịt tươi, cái gì cậu cũng mua không ít. Nhưng khi bước tới quầy đồ ăn vặt, cậu chợt khựng lại. Trong bụng vừa truyền đến một cảm giác lạ lạ... nóng hơn bình thường.

Không giống tối qua kịch liệt "nhảy loạn", lần này chỉ hơi nóng lên một chút. Nếu không chú ý, người khác chắc chắn chẳng nhận ra. Nhưng Thời Ngu vốn quá nhạy cảm với cái bụng này, nên ngay lập tức nhận ra.

Tiểu quái vật tỉnh rồi sao?

Nó tỉnh lúc này làm gì chứ? Không sợ bị Dị năng giả hiệp hội phát hiện à?

Thời Ngu nghiêng đầu liếc sang kệ bên kia, thấy Hàn Sở Dập đang tiện tay lấy vài gói kẹo cao su. Cậu lập tức thu ánh mắt, đưa tay chạm nhẹ bụng mình, nhỏ giọng:

"Có ý gì đây?"

Không một tiếng trả lời.

Cậu cau mày, đảo mắt quanh quầy, chợt thấy kệ mì ăn liền. Thời Ngu chần chừ, rồi lấy thử một gói, hỏi thăm dò:

"Muốn ăn mì gói à?"

Bụng vẫn chẳng thể lên tiếng, nhưng nhiệt độ lại tăng nhẹ, như một phản hồi yếu ớt.

Thời Ngu nhớ lại lần trước, lúc nôn nghén chẳng ăn nổi gì, cuối cùng trong buổi livestream lại cố nuốt được hai tô mì gói. Nghĩ tới đây cậu bất lực: Quái vật gì mà cũng mê đồ ăn vặt rẻ tiền thế này...

Cậu đành bỏ vào giỏ hai hộp mì rồi tiếp tục đi.

Hàn Sở Dập nhìn thoáng qua, tưởng rằng Thời Ngu muốn ăn mì thật, lập tức cau mày:

"Cậu định ăn cái này?" – giọng điệu đầy chê bai.

"Ăn cũng được mà," Thời Ngu đáp tỉnh bơ.

Cậu ta liếc nhìn, rồi khẽ "tch" một tiếng, cứ như đang nhìn một đứa bé đáng thương. Thời Ngu chưa kịp phản ứng đã bị lôi đi ăn một bữa tử tế.

Bị kéo đi ăn mà chẳng hiểu chuyện gì, lại còn được đưa về tận nhà, Thời Ngu thấy cả đầu đầy dấu chấm hỏi. Vừa vào phòng, ngó ra cửa sổ thấy Hàn Sở Dập lái xe đi, cậu vẫn không hiểu hôm nay cậu ta phát điên gì. Đang lúc bối rối thì điện thoại reo tin nhắn.

"Xin lỗi. Hàn Sở Dập hôm qua cãi nhau với tôi, hôm nay chắc còn giận nên cố tình đi tìm cậu. Nếu cậu ấy nói gì mạo phạm hay làm chuyện kỳ quặc, coi như tôi thay mặt cậu ấy xin lỗi. – Thẩm Ngôn."

Thời Ngu ngẩn người: Tin nhắn từ bác sĩ Thẩm?

Không trách được hôm nay Hàn Sở Dập lại khác lạ thế, chẳng những đưa đi siêu thị còn mời cơm. Hóa ra chỉ vì giận dỗi sau khi cãi nhau với Thẩm bác sĩ nên kéo cậu ra làm đối tượng "xả giận".

Thời Ngu nháy mắt mấy cái, trong lòng thắc mắc: Hai người họ cãi nhau thì liên quan gì đến mình?

Cậu gõ vài chữ định hỏi lại, nhưng nghĩ đến quan hệ giữa mình với Thẩm Ngôn vẫn chưa thân quen, cuối cùng lại xóa đi.

Thôi, biết lý do là đủ.

Dù sao Tang Hoài Ngọc sắp trở lại, Hàn Sở Dập chắc chắn sẽ chẳng còn bận tâm tới cậu nữa.....

Trong khi đó, ở hiệp hội, Thẩm Ngôn nhìn chằm chằm màn hình sau khi gửi tin. Nhận lại duy nhất một chữ "Thu được", anh hơi cau mày, ánh mắt lạnh đi vài phần khi bắt gặp cái nhìn khiêu khích của Hàn Sở Dập tối hôm ấy.

Gần đây, mọi người trong hiệp hội đều nhận ra bầu không khí giữa Thẩm bác sĩ và Hàn đại thiếu gia khác thường. Bình thường, tuy không hợp nhau, nhưng cả hai chẳng bao giờ thật sự lời qua tiếng lại. Giờ thì... cả phòng đều thấy kỳ lạ.

Triệu Văn huých Vương Sơn, thì thầm:

"Có chuyện gì thế? Hôm trước vẫn còn bình thường mà."

Vương Sơn lắc đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!