"Đương nhiên rồi." Sa Ảnh Nhi đáp, "Anh ta một lần g.i.ế. c liền ba người, trước mặt cả đám bạn học của anh ta."
Phong Tư Nặc lập tức hứng thú:
"Nói nghe thử xem, để tôi so coi là con điên nhà tôi đáng sợ hơn, hay ác ma nhà cậu khủng hơn?"
Sa Ảnh Nhi nói:
"Lúc đó tôi còn nhỏ, lại không thân với hắn nên cũng không rõ chi tiết vụ việc."
"Chỉ biết là sau khi tốt nghiệp cấp ba, hắn cùng cả lớp đi du lịch Đông Nam Á, rồi gây án ở đó, ngồi tù cũng ở đó luôn."
"Nghe nhà tôi kể lại là anh ta cùng một người bạn thân trốn ra ngoài chơi ban đêm, trong lúc "phê thuốc" thì dùng d.a. o gọt trái cây đ.â. m c.h.ế. t gái tiếp rượu ở quán."
"Cảnh sát địa phương xác định hung thủ là anh ta, bắt giam ngay tại chỗ."
"Vì lúc đó anh ta còn chưa đủ tuổi thành niên, cần gia đình qua phối hợp điều tra, nhưng nhà tôi thấy anh ta quá tệ nên mặc kệ."
"Vậy là anh ta bị tạm giam luôn ở đó, sau phiên tòa thì bị nhốt vào nhà tù cấp độ cao nhất, từ đó không còn tin tức gì nữa."
Phong Tư Nặc nhớ lại gì đó:
"Ác ma nhà cô trông còn rất trẻ, mà đã ngồi tù mười năm rồi sao?"
Sa Ảnh Nhi hừ lạnh:
"IQ của anh ta cực cao, được công nhận là thiên tài, 14 tuổi đã tốt nghiệp cấp ba, còn là thủ khoa đại học năm đó, nhưng thế thì sao?"
"Không sợ lưu manh vô lại, chỉ sợ lưu manh có văn hóa."
"Loại tội phạm IQ cao như anh ta, nếu không vào tù sớm thì sau này không biết còn hại bao nhiêu người nữa."
Phong Tư Nặc càng nghe càng hưng phấn:
"Tuổi nhỏ vậy mà làm sao một mình g.i.ế. c được mấy người?"
Sa Ảnh Nhi:
"Không rõ lắm."
"Chỉ biết vụ việc xảy ra ở khu đèn đỏ, trong KTV, không có camera giám sát trong lẫn ngoài."
"Sáng hôm sau KTV chưa kịp mở cửa, có người phá cửa vào thì phát hiện ba gái tiếp rượu bị đ.â. m c.h.ế. t tại chỗ, người bạn học thì bị thương, chỉ còn anh ta là bất tỉnh, trong tay cầm con dao."
"Cảnh sát điều tra, trên d.a. o chỉ có dấu vân tay của anh ta, m.á. u trong người có chất kích thích cấm."
"Người bạn học kể, anh ta uống rượu với ba gái kia rồi phát sinh xung đột, anh ta liền rút d.a. o đ.â. m loạn."
"Cuối cùng bị kết luận là ngáo thuốc sinh ảo giác, ra tay sát hại người khác."
"Woa, quả đúng là ác ma."
Phong Tư Nặc tán thưởng:
"Tuổi còn nhỏ mà đã phê thuốc, g.i.ế. c người, đúng là không phải người. Hoàn toàn xứng đôi với con điên nhà tôi!"
Sa Ảnh Nhi bật cười:
"Nghe giọng cậu, hình như cũng không ưa con điên nhà cậu lắm. Kể tôi nghe xem nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!