Chương 50: (Vô Đề)

Cả đám người nhìn Phong Tước, cười đến mức không nhặt được hàm dưới.

"Mày biết đại ca bọn tao là ai không?"

"Là vua ngầm của Đường Thành đó! Ngay cả cảnh sát còn chẳng dám động vào!"

"Mày là cái thá gì?"

"Mỗi lần thấy mấy đứa "anh hùng chính nghĩa" như mày mở mồm là tôi muốn cười gãy xương sườn…"

Nhưng,

"Vút!

"Phong Chỉ đột nhiên lao đi như một cơn lốc. Khi mọi người còn đang ngây ngốc chưa kịp phản ứng, cô đã xông tới cạnh bố Vương, vung chiếc búa nhỏ trong tay, nện thẳng vào đầu một tên vệ sĩ bên cạnh."Rắc!

"Mọi người rõ ràng nghe được tiếng xương sọ nứt toạc. Ngay sau đó, lại một cú nữa, chuẩn xác, nhanh gọn. Chỉ trong chưa đến 4 giây, Phong Chỉ hạ gục hai tên vệ sĩ đứng cạnh ông trùm, khiến cả căn phòng c.h.ế. t lặng. Đám người lúc này mới kịp phản ứng, lao lên. Nhưng, Phong Chỉ đã ném búa sang tay trái, đập thẳng vào đầu gã bác sĩ đang chuẩn bị tiêm cho Phong Tước, đồng thời tay phải rút con d.a. o nhỏ, kề sát cổ bố Vương."Đừng lại gần!"

"Nếu không, tôi cắt đứt động mạch cổ ông ta ngay."

"Bốp!

"Chiếc búa đập trúng đầu gã bác sĩ, m.á. u phun lên. Gã ngã gục xuống đất, rên rỉ một tiếng rồi nằm im không nhúc nhích. Bố Vương thì rống lên một tiếng đau đớn, gào:"Đừng lại gần! Nghe cô ta nói!"

"Bật hết đèn lên!"

Trong ánh sáng mờ như vậy, nhỡ cô gái này cắt lố tay, rạch trúng động mạch cổ thì…Con trai bảo bối của ông có thể sẽ không giữ được khối tài sản khổng lồ, không chừng còn mất cả mạng.

Ánh đèn bừng sáng.

Toàn bộ căn phòng hiện rõ ràng trước mắt mọi người.

Phong Chỉ đứng ngay sau bố Vương, tay trái cầm d.a. o nhỏ đặt lên cổ trái của ông ta, nơi đã có m.á. u rỉ ra, nhưng không sâu.

Tay phải cô thì vẫn đang cắm một cây kim thép tròn đầu vào mu bàn tay phải của ông ta.

Không trách ông ta vừa rồi hét đến lạc giọng.

Đám đàn em nhìn cảnh này mà sững sờ.

Một cô gái mới hai mươi mấy tuổi…

Mà kỹ năng, phản ứng, gan dạ đều vượt xa tưởng tượng!

Riêng bố Vương, vừa kinh hãi, vừa không cam lòng.

Phong Chỉ lạnh lùng:

"Vết cắt đầu tiên tôi rạch vào tuyến giáp của ông. Không chết, nhưng cần điều trị sớm."

"Vết cắt thứ hai là ở động mạch cổ, vết thương chí mạng. Tôi rạch rất nhẹ, ông chưa c.h.ế. t đâu. Nhưng nếu không cấp cứu kịp, thì khó nói lắm."

"Nếu không muốn chết, tôi khuyên ông nên gọi xe cấp cứu 120 đi."

"Dù có bị cảnh sát bắt, cũng còn sống mà ngồi tù."

"Còn các người, đừng nhúc nhích. Một bước nữa thôi, tôi cắt luôn động mạch cổ."

"Tôi chính là phòng vệ chính đáng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!