Chương 48: (Vô Đề)

Phong Tư Nặc tim run lên một nhịp:

"Cháu… cháu không có mặt ở hiện trường, không rõ lắm. Nhưng… nếu đoán theo lẽ thường thì… chắc là…"

Người đàn ông cười lạnh:

"Theo lẽ thường?"

"Một cô nhóc như vậy mà có thể đánh cho con trai tôi cùng cả nhóm nhập viện?"

"Tôi nghi là ngoài chị cô, còn có người khác nhúng tay."

"Cô nói thử xem, là ai?"

"Cháu… cháu không nghĩ ra…"

Cô ta thực lòng cũng từng nghĩ tới khả năng có người đứng sau.

"Chị cháu mới từ bệnh viện tâm thần trở về, cháu chẳng thân thiết gì với chị ấy. Chuyện này… bác nên hỏi thẳng chị cháu thì hơn."

Người đàn ông gật đầu:

"Nói đúng. Vậy cô hẹn chị mình ra đây, tôi sẽ hỏi trực tiếp."

Không còn đường lui, Phong Tư Nặc đành lấy điện thoại ra gọi cho Phong Chỉ.

Gọi liền mấy phút, toàn báo tắt máy.

Giọng người đàn ông lạnh lẽo:

"Cô đang đùa giỡn với tôi đấy à?"

"Không có đâu!"

Phong Tư Nặc vội vã giải thích:

"Chị cháu… đầu óc có vấn đề, không có bạn bè, không hòa thuận với người nhà, nên thường xuyên tắt máy."

"Nếu bác muốn tìm chị ấy, có lẽ phải hỏi ba người anh trai của chị ấy."

"Nhưng mà ba người đó bảo vệ chị ấy như mạng, hỏi thì chắc chắn không ra, chỉ có cách dùng chút… thủ đoạn."

Trong bóng tối, người đàn ông nhếch môi cười hiểm:

"Tôi thích nhất dùng thủ đoạn."

"Nhanh lên. Gọi người ra đây."

Nghĩ tới việc ba người anh ruột của mình đều quay lưng, Phong Tư Nặc cũng lòng lạnh như băng, nghiến răng nói:

"Anh hai cháu là minh tinh, xung quanh toàn người, khó gặp riêng."

"Anh cả là tổng tài Tập đoàn Phong thị, có trợ lý, có vệ sĩ, cũng khó tiếp cận."

"Chỉ có anh ba, đang học đại học, đầu óc đơn giản, dễ dụ nhất."

"Cháu gọi ngay cho anh ấy.

"Cô ta gọi cho Phong Tước bằng số mới. Vừa nghe giọng cô ta, Phong Tước đã nổi điên:"Cô còn dám gọi cho tôi à?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!