Sau khi trời tối.
Phong Chỉ thay áo thun và quần jeans, đeo balo kiểu dáng năng động, chuẩn bị ra ngoài.
Khi đi đến cửa ra vào.
Cửa chính mở ra.
Phong Hầu mặc một bộ đồ diễn cổ trang bước vào, đụng mặt cô ngay cửa.
Anh khẽ ho một tiếng, mặt hơi đỏ, ánh mắt đảo tới lui:
"Em, em định đi đâu đấy?"
Phong Chỉ cúi người thay giày, không thèm nhìn anh:
"Không liên quan gì đến anh."
"Em—" Phong Hầu há miệng, định nói, "Muộn thế này rồi, con gái đừng đi lung tung.
"Nhưng lại cảm thấy mình không có tư cách nói vậy. Anh bèn lấy từ túi ra một tấm thẻ, ấp a ấp úng đưa cho Phong Chỉ."Trong thẻ này có… có 100 triệu, em cầm tiêu đi."
Phong Chỉ đã thay giày xong, mặt đầy khó hiểu:
"Em không cần tiền của anh."
Khuôn mặt tuấn tú của Phong Hầu lập tức cứng đờ, tay đưa ra cũng như hóa đá.
"Em, em, em…
"Anh muốn nói gì đó mà không nói nổi. Tới khi nói đến chữ"em
"lần thứ chín thì Phong Chỉ đã bước ra khỏi cửa, đóng sập lại. Phong Hầu xoay người cứng ngắc, nhìn cánh cửa lạnh tanh, cố gượng ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc:"Chắc, chắc chắn là em ấy vẫn còn hận mình…"
Trợ lý vỗ vai anh ta đầy cảm thông:
"Ông chủ, cố lên, đừng bỏ cuộc.
"Bên kia. Phong Chỉ nhảy lên chiếc xe điện mới mua, phóng như bay ra khỏi khu dân cư. Đúng chín giờ tối, cô có mặt tại đầu phía đông cầu Mật Hồ. Chờ khoảng mười phút. Có một người bước đến, nói với cô:"Cô là Phong Chỉ à?"
Phong Chỉ: "Đúng thế."
Người kia: "Có người nhờ tôi nói với cô, trước 10 giờ 20 phải đến đầu hẻm phía tây đường Ô Hoè, không biết ở đâu thì tự tra bản đồ."
Phong Chỉ lễ phép nói "Cảm ơn
", rồi lên xe điện rời đi. Người kia nhìn bóng lưng cô, gãi đầu:"Cô gái này sao không hỏi ai nhờ mình truyền lời nhỉ?"
"Dù có hỏi thì mình cũng không nói được…"
"Nhưng xinh thế này mà một mình đến khu cũ nát đó, nhỡ có chuyện thì sao…
"10 giờ 10 phút tối. Phong Chỉ đến đầu hẻm phía tây đường Ô Hoè. Lại chờ 10 phút. Lại có người đến báo:"Trước 11 giờ 30 phải đến kho hàng ở trung tâm khu dân cư Thanh Hồ Loan."
Phong Chỉ vừa định lễ phép nói "Cảm ơn
". Người kia đã giơ tay định sờ n.g.ự. c cô, miệng còn nói:"Em gái khuya rồi còn đi lang thang một mình, chắc là gái bán nhỉ?"
"Anh cho em 200 tệ, em trước tiên…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!