Chương 33: (Vô Đề)

Phong Chỉ còn chưa kịp mở miệng, thì Sa Tuyệt đã cất giọng mỉa mai:

"Ồ, ra là cô luôn biết mình chỉ là đứa con giả mạo à?"

"Nhìn bản cam kết không bắt nạt Phong Tư Nặc mà cô làm ra kìa, ra vẻ cao thượng, mắt để trên đỉnh đầu, coi Phong Chỉ như nô lệ mà dẫm đạp, đến cả Tuyệt Sắc Tú Tú còn không mặt dày bằng cô đấy."

Tuyệt Sắc Tú Tú mỉm cười ngọt ngào:

"Cảm ơn Sa thiếu đã khen, hay là anh khen thêm vài câu nữa đi?"

"Liên quan gì tới …

"Phong Tư Nặc quay đầu định chửi người, nhưng vừa thấy người nói là Sa Tuyệt thì lập tức im bặt. Sa Tuyệt là kiểu người vừa nguy hiểm vừa có thế lực, không phải đối tượng mà cô ta có thể đụng vào. Cô ta đành nén giận, ấm ức nói:"Năm mười tuổi tôi được bố mẹ nhận nuôi, bao năm qua bố mẹ và ba anh trai luôn xem tôi như người một nhà, đối xử với tôi rất tốt."

"Tôi đã quên mình là con nuôi, luôn nghĩ mình là con ruột."

"Cho đến khi vừa nãy bị chị nhắc nhở, tôi mới nhớ ra mình được nhận nuôi…"

Sa Tuyệt cười khẩy:

"Cô là con ruột của Mai Đại, thì Mai Đại sao có thể không tốt với cô được?"

"Phong Mang bị Mai Đại mê hoặc đến điên đảo thần hồn, đến mức bỏ vợ bỏ con, ông ta nâng cô lên tận trời, chẳng lẽ còn có thể tệ bạc?"

"Điều tôi thấy kỳ lạ là, ba người con trai nhà họ Phong trơ mắt nhìn bố mình và tiểu tam mưu tính hãm hại mẹ ruột và em gái ruột, lại không hề phản kháng, còn coi tiểu tam như mẹ?"

"Mẹ ruột mất tích bao lâu rồi, bọn họ chẳng lo lắng, cũng chẳng đi tìm."

"Vậy thì họ còn là người nữa không?

"Khán giả xì xào bàn tán. Cư dân mạng cũng rộ lên tranh luận: [Ba đứa con trai của tra nam cũng bị tiểu tam và em gái cùng cha khác mẹ mê hoặc luôn rồi à? Đến mẹ ruột và em ruột cũng bỏ mặc?] [Mẹ ruột xinh đẹp, em gái ruột cũng đẹp, mẹ còn là người tốt, vậy mà nỡ lòng nào đối xử tệ bạc?] [Tôi càng tin rằng,"tra

"là do di truyền, cha nào, con nấy.] [Lúc Phong Chỉ bị đưa vào viện tâm thần, ba anh trai cô ấy chắc cũng mười mấy tuổi rồi? Mà đến đạo lý cơ bản cũng không phân biệt nổi sao?] [Này này, mọi người biết con trai của Phong Mang là ai không? Là Phong Hầu, idol hot nhất hiện nay đấy, Phong Hầu thì tra chỗ nào?] ⸻ Ký túc xá Đại học Đường Thành. Mắt Phong Tước đỏ hoe, nghiến răng, siết chặt nắm đấm, hận không thể lao vào trong tivi mà hét lên:"Không phải như vậy đâu!"

"Trước tối nay, bọn tôi hoàn toàn không biết Mai Đại là tiểu tam của bố!"

"Khi mẹ mang thai em Phong Chỉ, mẹ đã dọn ra ngoài sống, mãi đến khi em bảy tuổi mới quay lại nhà."

"Trong suốt tám năm mẹ vắng mặt, Mai Đại luôn là bảo mẫu trong nhà, bà ta chưa từng nói xấu mẹ hay Phong Chỉ, cũng chưa từng ngược đãi bọn tôi, càng không thể hiện gì bất thường với bố."

"Khi mẹ chuẩn bị quay về nhà họ Phong, Mai Đại nghỉ việc, từ đó không liên lạc nữa."

"Mãi đến khi bố mẹ ly hôn, bà ta mới trở lại nhà làm bảo mẫu."

Hạt Dẻ Rang Đường

"Làm bảo mẫu thêm hai năm nữa rồi mới cưới bố, bọn tôi hoàn toàn không biết, ngay tháng bố mẹ ly hôn, bà ta đã lén đăng ký kết hôn với bố rồi…"

"Chúng tôi vẫn nghĩ bà ta chỉ là một bảo mẫu bình thường…"

Anh ôm mặt, nước mắt lã chã:

"Sau khi mẹ ly hôn với bố, bọn tôi không còn liên lạc được nữa…"

"Bọn tôi thật sự không biết mẹ từng bị bạo hành, càng không biết mẹ đã mất tích…"

"Mẹ từng nói sẽ đến viện tâm thần đón em Phong Chỉ đi, rồi hai mẹ con sẽ sống cùng nhau, chúng tôi tưởng mẹ không cần chúng tôi nữa…

"⸻ Nhưng anh không có cơ hội để giải thích những điều này. Ngay lúc anh gần như sụp đổ, Phong Chỉ nhìn Sa Tuyệt, nghiêm túc nói:"Không phải như vậy đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!