Chương 176: (Vô Đề)

Sa Tuyệt búng tay đánh "tách" một cái: "Hỏi hay lắm."

Đây là lần đầu tiên anh giải thích bí ẩn này với người khác.

"Cha tôi là người đầy tham vọng."

"Triết lý kinh doanh của ông ấy là "mở rộng" và "kiếm tiền", mong muốn đưa ngành dược phẩm Tương Lai và công nghệ Tương Lai của tập đoàn Sa thị lên sàn, nâng cao giá trị thị trường của Tập đoàn Sa thị, lọt vào top 500 doanh nghiệp toàn cầu."

Nói đến đây, anh khẽ lắc đầu: "Nhưng ông nội tôi – người sáng lập Tập đoàn Sa thị – lại có triết lý hoàn toàn khác: "làm mạnh" và "chấn hưng đất nước"."

"Ông luôn kiên định với niềm tin "khoa học công nghệ làm quốc gia hưng thịnh", vì vậy sau khi Tập đoàn Sa trở nên lớn mạnh và có sức cạnh tranh, ông bắt đầu tách một phần nhóm nghiên cứu và phát triển ra, thành lập công ty công nghệ độc lập."

"Lúc ấy tôi còn chưa lên cấp hai, ông nội hỏi tôi: đối với Tập đoàn Sa thị, ngành nghề nào là quan trọng và có triển vọng phát triển nhất?"

"Tôi không hề do dự trả lời: ngành công nghệ cao có khả năng tự nghiên cứu và phát triển."

"Ông lại hỏi: trong các ngành công nghệ cao, thì ngành nào là triển vọng nhất, hoặc phù hợp với Tập đoàn Sa thị nhất?"

"Tôi đáp: hệ thống an ninh điện tử, máy bay không người lái, trí tuệ nhân tạo. Nếu có thể, tự nghiên cứu chip mới là thứ "ngầu" nhất."

"Ông tôi lại hỏi: trong rất nhiều ngành công nghệ, vì sao tôi chỉ nói mấy ngành đó?"

"Tôi bảo: bởi vì tôi yêu thích những lĩnh vực đó nhất, và tôi cũng giỏi nhất trong những lĩnh vực đó."

"Nói đến đó, tôi còn hứng khởi mở cho ông xem phần mềm an ninh do chính mình lập trình, khoe rằng tôi có thể dùng nó để bảo vệ điện thoại và máy tính của mình, còn tốt hơn mấy phần mềm bảo mật nổi tiếng ngoài kia…"

"Chiều hôm đó, ông nội cứ lặng lẽ ngồi nghe tôi kể về những phần mềm tôi viết."

"Sau khi ăn tối xong, ông xoa đầu tôi, bảo ông đã quyết định, công ty công nghệ mới sẽ lấy hệ thống an ninh điện tử làm nền tảng, máy bay không người lái và AI làm chủ lực, sau này nếu thời cơ chín muồi thì sẽ nghiên cứu chip riêng."

Nói đến đây, anh nốc cạn một ly whisky, trong mắt ánh lên chút nhớ nhung: "Tôi rất nhớ ông nội tôi…"

Lý Hà vỗ vai anh, rót rượu cho anh.

Sa Tuyệt xoay nhẹ chiếc ly trong tay: "Hôm đó ông còn hỏi tôi, tôi định đặt tên gì cho phần mềm bảo mật của mình."

"Tôi nói, "mười nghìn năm thì lâu quá, phần mềm của tôi chỉ cần bảo vệ tôi và những người quan trọng với tôi được một nghìn năm là đủ rồi. Thế nên tôi muốn đặt tên là Thiên Niên."

"

"Đó chính là nguồn gốc cái tên hệ thống an ninh Thiên Niên."

Lý Hà không nói gì, chỉ giơ ngón tay cái về phía anh.

Sa Tuyệt mỉm cười, thu lại vẻ buồn trong mắt: "Vì có Tập đoàn Sa thị chống lưng, sau khi thành lập, Tương Lai Khoa Kỹ phát triển rất nhanh, chỉ hai ba năm, "Thiên Niên" đã nổi bật lên, trở thành một trong những sản phẩm an ninh mạnh nhất trong nước."

"Việc nghiên cứu phát triển máy bay không người lái và AI cũng rất suôn sẻ, thu hút sự chú ý lớn trong ngành."

"Lúc đó cha tôi là tổng giám đốc Tập đoàn Sa thị, thấy thế thì đỏ mắt, một lòng muốn đưa cả Tương Lai Dược Phẩm lẫn Tương Lai Khoa Kỹ lên sàn."

"Nhưng ông nội tôi không muốn để bên ngoài can thiệp vào hoạt động của hai công ty đó, đặc biệt không muốn có vốn nước ngoài, nên hết lần này đến lần khác bác bỏ các đề án niêm yết."

"Trong mắt ông nội tôi, ngành y dược liên quan đến mạng sống, ngành công nghệ cao thì ảnh hưởng đến tương lai đất nước, tuyệt đối không thể để người ngoài – nhất là nước ngoài – nhúng tay."

"Chính vì điều này mà mâu thuẫn giữa ông nội tôi và cha tôi ngày càng gay gắt."

"Ông nội rất thất vọng về cha tôi, nên đã đặt hết hy vọng vào tôi."

"Có lẽ vì ông biết mình đã già, không chắc còn sống bao lâu để kèm cặp tôi, nên ông đích thân dạy dỗ tôi, truyền lại tất cả những gì ông biết, đồng thời giới thiệu cho tôi các nguồn lực của ông."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!