Chương 11: (Vô Đề)

"Là người nhà hắn bỏ tiền sao?

"– viên quản ngục lai Tây tò mò hỏi. Người đồng nghiệp lắc đầu:"Ai mà biết, tiền không vào túi tôi thì tao quan tâm làm gì?"

"Nhưng dù thế nào đi nữa, tự ý thả người thì cũng không đúng quy định mà?"

"Quy định?" – đồng nghiệp bật cười lớn:

"Ở cái nơi quỷ quái này mà cũng nói đến quy định à?"

"Có tiền, có quyền chính là quy định!"

"Có tiền có quyền là quy định?"

Quản ngục lặp lại, lẩm bẩm:

"Nghe… có lý đấy."

"Vù vù vù…

"Tiếng cánh quạt trực thăng vang vọng. Cả hai lập tức quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh. Trên bãi đất trống ngoài cổng nhà tù, một chiếc trực thăng đang rồ máy chuẩn bị cất cánh. Qua cửa kính cabin, họ thấy bốn người, Sa Tuyệt, hai cậu tù nhân trẻ, và một người đang ngồi ở ghế lái. Nhưng, Người ngồi điều khiển không phải phi công… mà là chính Sa Tuyệt!"Hắn còn biết lái trực thăng à?" – viên quản ngục kinh ngạc.

"Biết chứ." – đồng nghiệp thở dài, ánh mắt như nhìn một hiện tượng thần bí:

"Hắn bị nhốt vào đây khi mới 14 tuổi, ai mà biết làm sao học được lái máy bay."

"Nghe nói có lần hắn ngồi trực thăng đến phẫu thuật cho mấy ông nhà giàu."

Hạt Dẻ Rang Đường

"Phẫu thuật?" – viên quản ngục há hốc mồm, đầu óc đầy dấu hỏi.

"Hắn biết phẫu thuật luôn?"

"Phải." – người kia lẩm bẩm, như nói với chính mình.

"Tên đó… không biết là thần hay là quỷ, chuyện gì cũng biết."

"Rất nhiều người giàu phải cầu xin hắn ra tay phẫu thuật."

"Bao nhiêu tiền cũng đồng ý chi."

"Nếu hắn muốn, đã có thể rời khỏi đây từ lâu rồi."

"Nhưng không hiểu sao… hắn cứ ở mãi không chịu đi."

"Không thể nào…" – viên quản ngục lắc đầu liên tục, "Trên đời sao lại có tù nhân như vậy?"

"Chứ cái chốn quỷ quái này, nếu tôi là tù nhân, ba ngày tôi đã phát điên rồi…"

Người đồng nghiệp liếc hắn:

"Cho nên, nếu hắn c.h.ế. t rồi…"

"Tất cả chúng ta đều phải chôn cùng."

"Thật là… không cam lòng…" – quản ngục lẩm bẩm,

"Nhưng… tinh hoàn của tôi… đã không còn rồi…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!